Hứa Chiêu cũng không để ý đến biểu cảm của Diệp Cẩn Ngôn, hai mắt cô sáng lên, chỉ quan tâm một chuyện: “Tôi có thể lấy một vạn tệ không?”
Tuy tâm tình của Diệp Cẩn Ngôn rất phức tạp, nhưng một khi mở miệng thì anh ta vẫn thể hiện ra phong phạm của một ba ba có được muôn vàn con cái trên Weibo: “Tôi có thể cho cô một trăm vạn tệ.”
Hứa Chiêu xua xua tay: “Chỉ là một tiểu quỷ tương đối yếu, nó không đáng giá một trăm vạn, anh cho tôi một vạn là đủ rồi.”
Ánh mắt của Dương Văn Hiên nhìn về phía Tư Nguyên có chút vi diệu, lệ quỷ ở trong miệng Tư Nguyên phải mời Huyền Hải đại sư đến, ở trong mắt của Hứa Chiêu chỉ có giá một vạn tệ, việc bắt quỷ ở trong giới thiên sư đã bắt đầu nội chiến rồi sao? Diệp Cẩn Ngôn đã khôi phục phong độ, dù sao anh ta cũng là người chỉ dựa vào tiền đã có duyên với Phật, anh ta ước lượng quỷ anh ở trong tay, thần sắc của anh ta rất tự nhiên, lại có thêm phần kiêu ngạo: “Mạng của tôi không chỉ một vạn tệ, tôi cho cô mười vạn.”
Anh đã nhìn ra, cô gái Hứa Chiêu này dù thiếu tiền, nhưng lại có nguyên tắc của mình, mười vạn tệ hẳn là ở trong phạm vi mà cô ấy có thể tiếp thu, nhiều hơn thì cô ấy sẽ từ chối.
Không nằm ngoài dự đoán, nghe được mười vạn tệ, hai mắt của Hứa Chiêu càng sáng. Tuy rằng cô cảm thấy quỷ anh không đáng giá mười vạn tệ, nhưng nhìn bộ dáng phát ra ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-la-mot-dai-lao/3914295/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.