Tần Thâm một bên suy nghĩ, một bên đi lên xe buýt. Vì muốn tiết kiệm, tiểu khu mà anh ta đang sống không chỉ cũ kỹ, còn cách rất xa Cục Cảnh Sát mà anh ta đang làm, mỗi ngày khi tan tầm anh ta đều phải ngồi xe buýt để trở về.
Tần Thâm đang xuất thần nên không có chú ý tới, tuyến xe buýt mà anh ta đang ngồi không giống với tuyến xe buýt lúc trước. Mũi chân của tài xế không chạm đất, trong đôi mắt đều là tròng trắng, hành khách trên xe đều đang ngồi, nhưng không có người nào là chân chạm đất.
Lúc Hứa Chiêu cùng Tần Thiển tới, đã nhìn thấy cảnh tượng Tần Thâm đang đi lên xe buýt quỷ.
Tần Thiển tức giận đến dậm chân: “Làm quỷ thấy cảnh sát đã không còn sợ rồi sao?”
Cảnh sát là một ngành rất đặc thù, một thân chính khí còn có công đức, quỷ cũng không dám tới gần. Nhưng tình huống của Tần Thâm thì lại khác, anh ta mới vừa bị quỷ anh hấp thu sinh mệnh lực, còn chưa khôi phục hoàn toàn, dương khí trên người anh ta không đủ, lại bởi vì tan tầm cũng không có mặc đồ cảnh sát, cho nên anh ta mới bị kéo lên xe buýt quỷ.
Mắt thấy Tần Thâm lên xe buýt quỷ, Hứa Chiêu chỉ có thể đi theo phía sau nghĩ cách đón xe.
Trong xe Tần Thâm cũng đã phát hiện ra tình huống ở trên xe không ổn.
Ngày thường anh ta luôn ngồi xe buýt tuyến 97, bởi vì mỗi ngày đều ngồi, anh ta cũng rất quen thuộc đối với tuyến đường đi của xe buýt, nhưng hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-la-mot-dai-lao/3914296/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.