Lý Chính há hốc mồm nhìn kiểu tóc 'thời thượng' của Cố Quyên Nhĩ.
Chẳng lẽ mình sẽ bị g.i.ế.c người diệt khẩu sao? Khoảnh khắc này, anh ta sợ hãi tột cùng.
Sở Thiên Khuyết cũng chưa kịp phản ứng, hai ngón tay còn đang kẹp sợi chỉ, treo lơ lửng cái mũ, cả người cứng đờ, đầu óc quay cuồng.
Khuôn mặt Cố Quyên Nhĩ tối sầm lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Cậu con rể này, không thể nhận được nữa rồi.
Giật lại mũ, Cố Quyên Nhĩ đội lên đầu với vẻ mặt u ám. Vừa quay đầu lại, đã thấy khuôn mặt vừa lo lắng vừa có lỗi của Hàn Tuyết Nhu.
Cố Quyên Nhĩ khẽ động, nghi ngờ hỏi: "Cái biểu cảm đó là sao?"
Cái mũ đâu phải do con giật ra, lo lắng thì hiểu, chứ có lỗi là thế nào? Hàn Tuyết Nhu ngay lập tức trở nên chột dạ, ánh mắt lảng tránh. Cuối cùng, cô bé lấy hết can đảm, lí nhí nhận tội: "Xin... xin lỗi, tóc của cô là do cháu gặm!"
Cố Quyên Nhĩ: "..."
Kẻ chủ mưu lại ở ngay bên cạnh? Cố Quyên Nhĩ giận đến nỗi không nói nên lời. Cô có thể không quan tâm hình tượng, nhưng tuyệt đối không thể chấp nhận chuyện mình bị... hói!
"Tại sao lại làm thế?" Cố Quyên Nhĩ hỏi.
Biểu cảm của Cố Quyên Nhĩ rất nghiêm túc, giọng nói cũng rất dữ dằn. Đây là lần đầu tiên Hàn Tuyết Nhu thấy cô ấy tức giận. Trong ấn tượng của cô bé, Cố đại sư luôn nở nụ cười, mang lại cảm giác an toàn. Lúc này cô bé cảm thấy hoảng loạn.
Sợ Cố Quyên Nhĩ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889474/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.