"Kể từ khi uống thuốc G, mỗi đêm cháu đều trở nên như thế này." Hàn Tuyết Nhu vừa tủi thân vừa oán trách.
Vì ghế sofa không đủ chỗ, cô bé chỉ có thể ngồi xổm dưới đất, ngón tay cứ chọc chọc xuống sàn, mỗi lần chọc là thủng một lỗ.
Cố Quyên Nhĩ cau mày, rõ ràng đây là tác dụng phụ của thuốc thử G. Khi cơ thể biến đổi thì sức mạnh cũng tăng vọt.
Đáng tiếc là, cô bé chỉ còn sống được nửa năm nữa. Nếu không, dựa vào thứ năng lực này, sau này có thể làm được rất nhiều việc.
"Ngày mai cô phải đi giải quyết việc rắc rối cho người ta, con có muốn đi cùng không?" Cố Quyên Nhĩ sợ Hàn Tuyết Nhu ở nhà một mình sẽ buồn chán.
Nghe A Ngọc kể, trong thời gian cô đi vắng, Hàn Tuyết Nhu không bao giờ ra khỏi nhà. Người mà cô đơn quá lâu, dễ thành tự kỷ.
Hàn Tuyết Nhu đang định từ chối thì nghe Cố Quyên Nhĩ nói: "Là chuyện ma quỷ đấy."
Mắt cô bé lập tức sáng lên. So với con người, Hàn Tuyết Nhu thích ở với ma quỷ hơn: "Được ạ!"
Nghe Hàn Tuyết Nhu muốn ra ngoài, A Ngọc và Cao Nhạc còn vui hơn cả cô bé. Ngay trong đêm, hai người chuẩn bị những chiếc áo phông, quần đùi, kính râm và mũ giống hệt của Cố Quyên Nhĩ cho Hàn Tuyết Nhu.
Sáng hôm sau, khi Sở Thiên Khuyết đến đón cả hai, anh ta đứng c.h.ế.t trân.
Biểu cảm của Lý Chính còn khoa trương hơn, nhìn hai người ngồi xổm ven đường ăn mặc giống hệt nhau, thốt lên kinh ngạc: "Cái... cái này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889473/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.