Phó Quân Thâm áp sát tới, gương mặt đẹp như tranh gần trong gang tấc. 
Đôi mắt đào hoa tràn ngập ý cười, mạnh mẽ phóng điện, khiến người ta khó mà cưỡng lại. 
“Hơ hơ” Nhiếp Triều nghẹn lời “Má nó, Thất thiếu, giữ chút liêm sỉ đi.” 
Nào có ai lại trêu chọc con gái người ta như vậy chứ? 
Doanh Tử Khâm chống tay vào cằm, ngước mắt nhìn, vẻ mặt thản nhiên: “ Đúng là rất đẹp trai” 
Nhiếp Triều: “…” 
Một người nguyện đánh, một người nguyện đau, anh còn có thể nói gì đây -_- 
“Lời thật lòng của cô bạn nhỏ này thật dễ nghe” Phó Quân Thâm biếng nhác đứng dậy, gương mặt không giấu sự vui vẻ: “Thế thì anh làm người tốt sẽ làm đến cùng, để anh đưa em về vậy.” 
Nhiếp Triều đang định hỏi thế anh ta về kiểu gì, thì bị ánh mắt của Phó Quân Thâm chặn lại “…” 
Thôi được rồi, anh ta tự mình về vậy. 
Haizz, đứng trước nữ nhân, tình anh em không đáng một xu. 
Nhiếp Triều phiền muộn quay lưng rời đi. 
Doanh Tử Khâm ngẫm nghĩ một hồi: “Đừng phiền phức thế, tính đi tính lại vẫn là tôi nợ anh” 
Phó Quân Thâm, người này ngoài thông tin về tên tuổi thì những vấn đề khác cô đều không nhìn ra được. Có thể là do năng lực của cô chưa hồi phục, cũng có khả năng… 
Vẫn nên cách xa anh ta một chút thì hơn. 
“Hửm?” Phó Quân Thâm đang lấy chìa khóa xe, nghe thấy lời này thì khẽ cười: “Sao em lại nợ được? Em cảnh báo cho Nhiếp Triều, chúng ta là giao dịch công bằng mà?” 
Phó Quân Thâm ngừng một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-dich-thuc-co-ay-la-dai-lao-toan-nang/213979/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.