Sau khảo nghiệm, tâm trạng bọn nhỏ đều có chút chùng xuống, ngoài đứa con trai khóc sướt mướt kia còn có một đứa con gái cũng bởi vì không thông qua khảo nghiệm mà bị mang đi. Tuy người bị đuổi đi không phải mình, nhưng mọi người cũng sớm chiều ở chung mười ngày qua, đồng môn của mình đột nhiên rời đi, không tránh được mà sinh ra tâm tình thố tử hồ bi*.
*thố tử hồ bi: nghĩa như câu tục ngữ “một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ”
Thời điểm dùng cơm trưa, nhà ăn phía Bắc luôn luôn náo nhiệt cũng ít nhiều lâm vào trầm mặc, Bách Lý Ca Lâm vừa ăn canh vừa thấp giọng nói: “Chỉ còn lại mười sáu người...... Các ngươi nói xem, sau khi một năm tu hành kết thúc, nơi này có thể còn lại mấy người?”
Ngay cả Diệp Diệp luôn chững chạc cũng lắc lắc đầu, thở dài: “Ưu thắng liệt thải, chỉ là….. Không tránh khỏi sự tàn khốc quá mức.”
Đây chỉ mới là bắt đầu giai đoạn tu hành đầu tiên, mới qua mười ngày, giấc mộng làm tiên của hai đứa nhỏ đã hoàn toàn tan biến. Lúc đầu khi vừa đến Thư Viện hăng hái tràn ngập hi vòng cỡ nào, chỉ trong chớp mắt lại đến làm sao lại quay về như vậy, cái loại cảm giác này, nghĩ đến đều không rét mà run.
“Ta lúc trước đúng là từng nghĩ vào được sẽ không phải ra lại.” Bách Lý Ca Lâm có chút nghĩ mà sợ, nàng cũng là rất miễn cưỡng mới thông qua khảo ngiệm lần này, nói không chừng giai đoạn tu hành tiếp theo nàng cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-bach-mi/3704418/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.