Lê Phi ngự kiếm trở lại đảo nhỏ phía Tây nơi có võ trường. Mười sáu đệ tử thông qua khảo nghiệm đã đến đầy đủ, thậm chí Lôi Tu Viễn cũng quy củ mà đứng trong đám người, hắn còn trở về sớm hơn so với chính mình.
Bách Lý Ca Lâm ở trong đám người nhẹ nhàng mà ngoắc nàng, Lê Phi vội vàng nhảy xuống kiếm đá, cúi đầu chầm chậm chạy qua đám người đang đứng.
“Mấy tiên sinh mới đều đến cả rồi, thật tốt quá, ta còn nghĩ một năm này đều là Hồ Gia Bình kia dạy chúng ta! Vậy thì cũng thật quá đáng!” Khuôn mặt Bách Lý Ca Lâm vì hưng phấn mà đỏ bừng. “Ngươi xem ngươi xem, đại ca mặc áo trắng kia thật đẹp! Một trăm Hồ Gia Bình cũng không bằng một cọng lông mi của huynh ấy!”
Vóc dáng Lê Phi thấp, ở trong đám người một lúc đã bị che khuất, có một vài tiên sinh đứng ở đối diện, nhưng nàng lại không thể nhón chân lên được, chỉ có thể vươn cổ để nhìn qua khe hở giữa vai người phía trước.
Đứng cạnh Hồ Gia Bình là ba nam một nữ, là những tiên sinh mới đến, nhưng mà trong bốn tiên sinh kia có ba người không hoàn toàn lạ mặt. Cô gái kia là người có khuôn mặt quả táo luôn cười tủm tỉm, người đàn ông trung niên tuổi chừng bốn mươi, khuôn mặt lạnh lùng, còn có một người thanh niên tuổi đôi mươi trông thật thà —— đây đều là ba người lúc trước ở nhị tuyển, chờ bọn họ trong Thụy Tuyết Lư.
Người còn lại...... Lê Phi vẫn đang lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-bach-mi/3704419/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.