Bởi vì cưỡng chế phân nhóm mà ba người một nhóm còn phải dùng chung một hình nhân, nên Lê Phi không thể không cùng hai người nàng ghét nhất đứng cùng một chỗ. Kỷ Đồng Chu cúi đầu đếm phù chú của mình, giống như bên trong cất giấu ngân phiếu, Lôi Tu Viễn thì chắp tay sau lưng không biết nhìn cái gì, ba người ai cũng không nói lời nào, so với các nhóm hòa thuận khác thì nơi này quả thật như mùa đông lạnh lẽo.
Hồ Gia Bình hôm nay lại bày ra bộ dạng tự cao tự đại, tự mình đi xem từng nhóm một, lúc đi đến nhóm bọn họ bên này, chân mày hắn lập tức nhíu lại: “Trước trời tối phải dùng hết năm trăm lá, các ngươi là nghe không hiểu, hay là không biết dùng phù chú? À...... Còn nữa cái gọi là ba người một nhóm, chính là chỉ cần một người không hoàn thành thì hai người còn lại cũng phải chịu trách nhiệm.”
Phải chịu trách nhiệm! Ba người cùng nhau nhìn về phía hắn, nghĩa là chỉ cần một người không thể hoàn thành, ba người đều chỉ có thể ở lại đệ tử phòng tiêu tiền mua cơm?! Ba người nhìn nhau thận trọng mà nghiêm túc, nhưng vẫn không ai nói chuyện như trước.
Hồ Gia Bình hiếm khi đau đầu mà xoa xoa thái dương, nhìn qua bọn họ quả thật ngay cả một câu cũng không chịu nói, không giống những đệ tử khác yên yên ổn ổn, dường như chỉ có bọn họ lại xảy ra rất nhiều chuyện? Lần trước là tiểu nha đầu này học ngự kiếm không được, ngày hôm qua hai đứa con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-bach-mi/3704417/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.