Sư phụ từng nói, con người rất phức tạp, nhìn người tuyệt đối không thể chỉ nhìn bên ngoài. Đôi khi người khác đối với mình cười vui vẻ, vẻ mặt hiền lành, nhưng sẽ không bao giờ rõ trong lòng họ có ý đồ xấu xa gì; mà có người ăn nói khó nghe, vậy mà lại ngoài lạnh trong nóng, là tri kỉ tâm giao.
Những lời này, Lê Phi đều nhớ kỹ, nhưng không hiểu được thâm ý trong đó. Nàng vẫn luôn cho rằng chính mình đi theo sư phụ vào Nam ra Bắc mấy năm nay, cái gì cũng biết, kỳ thật nói đến cùng, nàng chỉ là một nha đầu mười tuổi không hiểu lòng người cho nên mới bị Lôi Tu Viễn dễ dàng trêu chọc lâu như vậy.
Đêm đã rất tối, Lê Phi còn đang nằm trên giường lăn qua lộn lại ngủ không được, nàng cuối cùng vẫn không chịu ở cùng Bách Lý Ca Lâm vì nếu lúc này mà dọn sẽ giống như là nhận thua vậy. Mặc kệ là Kỉ Đồng Chu hay là Lôi Tu Viễn, nàng không thẹn với lương tâm, đúng lý hợp tình, tại sao phải đi? Phải nên là bọn họ mới đúng.
Nàng đã suốt hai ngày một đêm không ngủ, tay đã mệt đến mức nhấc lên không nổi, nhưng không có cách nào ngủ được, hết nghĩ chuyện này đến nghĩ chuyện khác, tất cả đều là chuyện của Lôi Tu Viễn. Hắn đơn thuần chỉ là đùa dai sao? Hay là đã sớm có ác ý muốn hãm hại nàng? Nếu không phải Xướng Nguyệt phát hiện ra hắn mờ ám thì nàng hiện tại chắc hẳn vẫn còn tình nguyện coi hắn là bạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-bach-mi/3704416/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.