Không thích hợp, cũng không phải màn hình máy tính có dấu tích bị động, mà là..
Ngón tay Lục Khinh Lan vừa cầm vào phía trên con chuột, vẫn cảm nhận được hơi ấm..
Từ lúc cô ra ngoài đến hiện tại trở về chỉ mất khoảng bốn mươi phút, một quãng thời gian dài như thế, quả thật trước đó cô dùng chuột không buông, nhưng một lúc lâu như thế, hơi ấm lại còn giữ đến bây giờ?
Trừ phi..
Có người vừa đến phòng làm việc của cô, đồng thời cũng động chạm vào máy tính!
Nghĩ đến khả năng duy nhất này, Lục Khinh Lan đột nhiên nhớ đến bản thảo chuyên phóng Cố Lăng Tu bị mất, bây giờ nghĩ lại, tình huống hiện tại không sai biệt lắm. Mặc dù lúc đó Tiểu Hạ có nói đến vụ việc hệ thống máy tính công ty xảy ra vấn đề, nhưng trên thực tế, cô vẫn luôn có chỗ hoài nghi.
Cô sẽ không tin tưởng hai lần này đều chỉ là ngoài ý muốn.
Chuyên phóng Cố Lăng Tu lần trước, còn có bản thảo lần này? Lại là vì cái gì?
Lục Khinh Lan nhíu mày suy nghĩ.
Xuất bản kỳ tạp chí tiếp theo?
Lục Khinh Lan nhíu mắt lại, nhanh chóng tìm tới thư mục đã lưu trước đó, lúc mở lên, ngón tay bất giác có chút run rẩy.
Mọi thứ đều trống rỗng..
Nhìn thấy những tập tin còn sót lại, cô mấp máy môi, lấy điện thoại ra gọi cho Tô Viễn.
Tô Viễn là một IT thiên tài, cô nhớ kỹ anh ấy có một phần mềm có thể hồi phục lại những tập tin đã từng bị xóa, chỉ cần thời gian không quá lâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1081024/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.