"Hứa Phi, sao em lại đến đây?" – Lục Khinh Lan vừa ra khỏi cổng cao ốc liền thấy Hứa Phi, thân mặc thường phục đang tuỳ ý tựa lưng trên tường, mái tóc buộc kiểu đuôi ngựa đơn giản, góc nhìn tràn đầy thanh xuân.
"Khinh Lan tỷ!" – Hứa Phi nghe đến giọng của cô liền cao hứng ngẩng đầu lên, vẫy vẫy tay chào hỏi, sau đó như một làn khói chạy tới trước mặt cô, cười nói: "Em tới tìm chị đi ăn trưa, Khinh Lan tỷ, có thể không?"
Không đợi Lục Khinh Lan trả lời, Hứa Phi lại tiếp tục mở miệng, sợ bị cô từ chối: "Em cảm thấy hôm qua rất may mắn khi gặp được chị, cho nên nhất định phải mời chị ăn cơm để cảm ơn chị, Khinh Lan tỷ, có được không vậy? Vả lại, mỗi ngày em đều ăn cơm có một mình, rất ư là nhàm chán. Em có gọi hỏi Nhiễm Nhiễm tỷ, hôm nay chị ấy bận họp báo với truyền thông nên không rảnh."
Cuối cùng, Hứa Phi quệt miệng, nũng nịu, bộ dáng rất đáng thương.
Lục Khinh Lan sao lại cự tuyệt được, thế là cười đồng ý, đương nhiên cô sẽ không để một đứa trẻ phải chi tiền.
Hứa Phi thích ăn cơm Tây, đề nghị ghé một nhà hàng mới mở gần đây, Lục Khinh Lan tự nhiên cũng không bất đồng ý kiến, bất quá cô không để ý kỹ đến vẻ đắc ý chợt loé lên trong mắt Hứa Phi.
"Em đang tìm gì vậy?" – Lục Khinh Lan khép thực đơn lại, lườm Hứa Phi đang ngồi đối diện, thấy con bé hết nhìn đông lại nhìn tây, không ngại trêu ghẹo hỏi: "Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1081023/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.