🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Nàng nói cái gì?" – Lục Khinh Lan khẩn trương cầm điện thoại, bởi vì đứng lên quá nhanh, va phải cạnh bàn, chén trà để gần đó bị rơi xuống dưới, rớt trên thảm một tiếng vang trầm.

Lục Khinh Lan bất chấp mọi thứ, gấp rút hỏi lại đầu bên kia: "Niệm Niệm bị sao?"

"Tiểu Lan, bằng hữu của em, cô ấy.. Alo? Tiểu Lan?" – Tô Viễn cầm điện thoại, lúc này mới phát hiện Lục Khinh Lan đã tắt máy, không khỏi bật cười, Tô Viễn xoay người nhìn về phía Chung Niệm đang nằm trên giường bệnh, ôn hòa nói: "Tiểu Lan sẽ đến nhanh thôi, xem ra con bé rất quan tâm người bạn như cô, tôi còn chưa kịp nói gì đã bị tắt máy, ít khi nào con bé lại vội vã như thế."

"Ừm, tôi biết rồi." – Chung Niệm cúi đầu, né ánh mắt của Tô Viễn, cô phát hiện, người trước mắt quả thật giống với Lục Khinh Lan, ánh mắt chân thành vô cùng tha thiết, khiến cho Chung Niệm tự giác thấy xấu hổ vô cùng.

Trong phòng bệnh lại rơi vào an tĩnh.

Lúc lâu sau, Tô Viễn mở miệng trước: "Cô còn thấy chỗ nào không khoẻ không? Nếu như có cứ nói ra, tôi sẽ gọi bác sĩ tới giúp!"

Thanh âm Tô Viễn rất ôn hòa, giống như ngọn gió xuân phất phới, làm cho người nghe vô cùng dễ chịu.

Chung Niệm sửng sốt một hồi, lắc đầu, ngẫm nghĩ, sau đó lại ngẩng đầu lên, chỉ chỉ vào cánh tay của Tô Viễn, ngượng ngùng hỏi: "Phải hỏi là tay của anh có chỗ nào không ổn hay không mới đúng a! Anh có muốn gặp bác sĩ một lát

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1081019/chuong-301.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thiển Hôn Thâm Ái
Chương 301: Vứt bỏ, có thể tha thứ không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.