Lục Khinh Lan tranh thủ bắt lấy cánh tay muốn làm loạn của anh, cố ý nhìn chằm chằm vào anh, nói: "Không được!"
"Khinh Lan.." Một khắc sau, anh ghé vào tai cô, hà hơi, lại cố ý làm bộ dáng tội nghiệp, nói: "Anh nhớ em, Khinh Lan."
Lục Khinh Lan ngó thấy, nếu tiếp tục như thế nữa chắc chắn cô sẽ không kìm chế được. Tranh thủ thời gian cắn chặt răng mình, sau đó dùng ý chí kiên cường đẩy anh ra, hắng giọng một cái, cố ý làm cho âm thanh trở lại bình thường:
"Đình Thâm, chúng ta đến nơi này trước đã!"
"Trong đêm sao?"
"Trong đêm.." – Lục Khinh Lan ngượng ngùng quay chỗ khác, làm vẻ mặt ngây thơ vô số tội. Cô sợ ánh mắt nóng rực đang muốn nung chảy mình ra kia của anh, nếu tiếp tục, chắc chắn cô sẽ mất hết tiền đồ mà cởi bỏ mũ giáp!
"Được, nghe theo mọi sắp xếp của em." – Diệp Đình Thâm khẽ nhíu mày, tạm thời thu hồi tầm mắt lại, bề ngoài rất nghe lời nhưng trong lòng anh lại ra sức tính toán "chuyện đêm nay".
Lục Khinh Lan đương nhiêu không biết rằng Diệp hồ ly đã "ghim" mình thế nào.
Hiện tại, trong đầu cô đều là những lời hôm trước của Giang Nhiễm Nhiễm, trong lòng hơi khó chịu, lại mong chờ, thật sự muốn thế sao? Có vẻ không tốt chút nào?
Cuối cùng, cô lắc đầu, âm thầm chuẩn bị tâm lý cho chính mình. Được rồi, đã quyết định xong, không cần phải suy nghĩ thêm nữa. Làm lần này thôi! Dù sao cũng không ai biết..
Trước tiên, hai người cùng nhau trở lại Lục gia ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080943/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.