Diệp Đình Thâm bất đắc dĩ liếc nhìn qua, cũng không phản ứng lại, xoay người tiếp tục dỗ cô gái nhỏ của anh.
Vừa định nói chuyện, cửa phòng bệnh mở ra.
Lục Khinh Lan xông tới:
"Bác sĩ, bạn tôi không sao chứ?"
"Không có việc gì. Có thể do gần đây quá mệt mỏi, nghỉ ngơi thêm sẽ tốt hơn! Tâm trạng phải thật vui vẻ thoải mái, nếu không sẽ không tốt cho thai nhi!"
Thai nhi?
Ở đây, ngoại trừ Lục Khinh Lan, những người khác đều biết rõ mọi chuyện.
Cuối cùng, Diệp Đình Thâm lên tiếng trước:
"Khinh Lan, em biết chuyện này phải không?"
"Ừm." – Mặc dù rất không muốn mở lời, nhưng Lục Khinh Lan vẫn đành miễn cưỡng, tức giận nói: "Hôm nay lúc ăn cơm mới biết."
Nói xong, cô chợt nghĩ tới điều gì, đột nhiên bước tới trước mặt Cố Lăng Tu, mỗi câu mỗi chữ đều tựa như rất tức giận:
"Cố Lăng Tu! Nhiễm Nhiễm không muốn thấy mặt anh."
"Cháu gái nhỏ Khinh Lan, anh.."
Cố Lăng Tu vừa mới nuốt trôi tin tức về thai nhi, lúc này nghe được lời của Lục Khinh Lan, trong lòng lại càng thêm gấp gáp:
"Không phải anh cố ý giấu diếm, thật ra anh định sẽ nói với em! Bất quá còn chưa kịp nói, Nhiễm Nhiễm vẫn không chịu để ý tới anh.."
"Nói với tôi thì làm được cái gì?" – Lục Khinh Lan trừng mắt, quay người bước vào phòng bệnh, thuận tiện đóng chặt cửa lại.
"Tứ ca.." – Cố Lăng Tu cười khổ, vẻ mặt hoàn toàn mất đi điệu tươi cười.
"Chẳng phải lúc đó tôi đã nói với cậu rồi sao?" – Diệp Đình Thâm trách Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080942/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.