Nhìn màn hình nhấp nháy ba chữ 'Cố Lăng Tu' lại thấy dáng vẻ phiền muộn của Giang Nhiễm Nhiễm, trong lòng Lục Khinh Lan lửa giận bốc lên ngùn ngụt, khẩu khí bực bội lên tiếng:
"Có chuyện gì?"
Không ngờ, đầu bên kia lại là giọng của Diệp Đình Thâm:
"Khinh Lan?" – Anh có chút sững sờ, sau đó cười cười nói tiếp: "Sao vậy? Ai chọc giận em à?"
Còn có thể là ai nữa? Không phải là người anh em tốt của anh Cố Lăng Tu sao!
Bất quá lời này cô không nói ra, cố đè nén lửa giận trong lòng, khẽ đáp:
"Không có gì. Sao anh lại dùng điện thoại của Cố Lăng Tu gọi cho em vậy?"
Diệp Đình Thâm không nhận ra vẻ bất thường của cô, anh sờ tay lên cằm, nói:
"Điện thoại anh hết pin." – Dừng một chút, anh vừa cười vừa nói: "Vừa rồi thấy hai người các em ở ngoài phòng ăn."
"Anh cùng Cố Lăng Tu đang ở bên ngoài sao?" – Lục Khinh Lan ngạc nhiên cao giọng, ba chân bốn cẳng phóng ra ngoài cửa, mở cửa phòng ăn ra.
Quả nhiên, Diệp Đình Thâm đang cầm điều thoại của Cố Lăng Tu, ánh mắt tràn đầy cưng chiều nhìn cô, mà Cố Lăng Tu đang đứng bên cạnh anh, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn vào trong, một tia lo lắng xẹt qua đáy mắt.
Lục Khinh Lan biết Cố Lăng Tu đang nhìn là ai, cô còn chưa kịp hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, không cần nói gì thêm, nhưng chỉ cần nghĩ tới bộ dạng luống cuống vừa rồi của Giang Nhiễm Nhiễm, trong lòng cô lại dâng lên hỏa khí, nhìn qua Cố Lăng Tu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080941/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.