Tô Viễn mỉm cười với cô, ánh mắt lại dừng trêи chân cô, nhất thời thu hồi nụ cười:
"Nói đi, chân xảy ra chuyện gì?"
Tô Viễn là thương nhân, nhìn cái gì cũng muốn nhìn thấy chân tướng, sau đó đem mặt có lợi nhất đoạt về trong tay, cách làm việc như vậy đã thành thói quen, nên nhìn sơ qua Tô Viên cũng đủ biết chuyện của cô không phải đơn giản chỉ là bất cẩn.
Thấy cô có chút né tránh, Tô Viễn bắt đầu phân tích:
"Mặc dù đôi khi em làm việc có chút mơ hồ, phòng bếp cũng không thường xuyên vào, nhưng cũng chưa ngu ngốc đến nỗi tự mình làm tổn thương chân mình."
Cuối cùng, đôi mắt Tô Viễn đột nhiên híp lại, trầm giọng: "Là vì Diệp Đình Thâm sao?"
"Không, không phải!" - Khi nghe nhắc đến Diệp Đình Thâm, Lục Khinh Lan vội vàng giải thích: "Không phải vì Đình Thâm đâu!"
Nhắc tới anh, cô lại sốt ruột như vậy sao? Không biết thế nào, trái tim Tô Viễn bỗng dưng đau đớn một hồi, giống như bị rất nhiều kim châm chích vào lòng.
"Chứ vì sao?" – Giọng nói không còn ôn hòa nữa, Tô Viễn nhất quyết không buông tha, cố chấp muốn tìm đáp án.
Lục Khinh Lan không ngừng nghĩ xem nên trả lời như thế nào, dù sao cũng liên lụy đến những người khác, cũng là ân oán của đám người bọn họ mà ra, nên cô không muốn nói nhiều.
Cuối cùng, cô dứt khoát cười ha hả:
"Ha ha, thật mà, do bản thân em bất cẩn ah! Uầy em buồn ngủ rồi, ca, em muốn đi ngủ trưa một chút. Anh mới đi công tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080855/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.