Điện thoại di động vang lên, cắt ngang những gì cô định nói.
Nghịch ngợm le lưỡi, Lục Khinh Lan im lặng nói:
"Mau trả lời điện thoại đi."
Diệp Đình Thâm mím môi cười cười, sau đó bắt máy, sắc mặt nghiêm lại:
"Ừm, tôi đây. Được rồi, lát nữa tôi sẽ đến ngay, được."
"Sao thế?" - Thấy thần sắc anh không tốt, Lục Khinh Lan cảm thấy kỳ quái: "Chuyện công việc sao?"
"Ừm, có chút chuyện." - Bất đắc dĩ gật gật đầu, Diệp Đình Thâm ngồi xuống, nắm lấy tay cô, suy nghĩ một chút: "Khinh Lan, anh đưa em về nhà mẹ được không? Buổi tối xong việc anh sẽ đến đón em?"
"Không cần đâu!" – Cô vươn tay ra xoa xoa nếp nhăn giữa trán anh, Lục Khinh Lan cười nói: "Em ở nhà anh đợi anh cũng vậy thôi. Em mà vác bộ dạng này về, mẹ thấy em bị thương lại sốt ruột thêm."
Mặc dù biết những lời cô nói cũng có đạo lý, nhưng Diệp Đình Thâm rất kiên trì:
"Anh sẽ đưa em về đó, có chuyện gì cũng còn có người chăm sóc em như vậy anh mới yên tâm. Anh không muốn để em ở nhà một mình."
"Đình Thâm, có phải đã xảy ra chuyện gì không?" - Trong lòng cô, cảm giác bất an lại xuất hiện, nghĩ đến tin tức hôm nay, lại còn có nghi lễ khởi công bị trì hoãn, Lục Khinh Lan lại tiếp tục thăm dò: "Có phải chuyện liên quan đến khu Lão Thành không?"
Aizzz, Diệp Đình Thâm khẽ thở dài, lập tức nắm chặt tay cô, nghiêm túc nói:
"Khinh Lan, có một số chuyện anh không thể nói rõ với em, nhưng em chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080854/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.