“Cố! Lăng! Tu! Hơn nửa đêm, cậu tới đây làm cái gì?” Mỗi câu mỗi chữ tựa như sắp bị bóp nát ra từ hàm răng của Diệp Đình Thâm.
“Hahaa, ông đây phi ngựa không ngừng gấp gáp trở về, cái này là “dạ hắc phong cao” (nguy hiểm rình rập trong đêm),đương nhiên là đến xin ở ké rồi.”
Cố Lăng Tu không biết vừa rồi mình đã phá hỏng chuyện tốt của người trước mắt, càng không nhìn ra anh đang nổi nóng, nói tiếp:
“Dù sao thì cậu cũng có ba phòng, tôi tùy tiện chọn một cái để ngủ, cậu cũng không cần phải để ý đến làm gì. Đang làm gì thì cứ tiếp tục đi.”
“Không được!” Cố Lăng Tu vừa nghe hai chữ kia buông xuống, Diệp Đình Thâm lập tức quả quyết từ chối, “Cậu muốn đi đâu thì đi, nhưng ở đây thì không được.”
Nói đùa, Diệp Đình Thâm – Diệp thị trưởng của chúng ta thế nào lại gây bất lợi cho mình vậy?
Diệp Đình Thâm thẳng thắn từ chối, nghe xong Cố Lăng Tu sửng sốt một chút:
“Không thú vị gì hết! Chẳng lẽ cậu…”
Loading...
Cố Lăng Tu muốn nói, cậu đang che giấu mỹ nhân kim ốc tàng kiều (nơi được xây để cất giấu người đẹp) sao? Không thể nào, đây là vấn đề về tác phong đấy!
Còn chưa kịp mở lời, cánh cửa phòng ngủ chính ở phía sau Diệp Đình Thâm đột nhiên bị mở ra, thân ảnh của Lục Khinh Lan bất ngờ xuất hiện.
“Cô ấy… cô ấy?” Cố Lăng Tu nghi ngờ đảo mắt nhìn xung quanh hai người họ, cuối cùng buột miệng hỏi: “Đừng nói là cậu và cháu gái nhỏ Khinh Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080762/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.