Có lẽ là do quá mệt mỏi, Lục Khinh Lan trở về phòng liền nằm xuống, nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Ngủ một giấc xong tự nhiên tỉnh lại, nhìn thấy nắng đẹp bên ngoài cửa sổ, nghĩ đến hôm nay không cần phải đi làm, hoặc là đoạn thời gian này không cần phải đi làm, Lục Khinh Lan không có nhiều cảm thụ, chỉ xem như kỳ nghỉ vừa rồi được kéo dài, nên nghỉ ngơi cho tốt.
Thực ra cô cũng không phải là người quá để tâm vào chuyện vụn vặt của người khác, mà tên Mạc Dương đó mới vừa buông tay cô ra đã nhanh chóng nhảy việc lên phía trước. Ừm, xem như hắn khôn ngoan, biết nhìn xa trông rộng đi.
Còn về việc mọi người trong công ty nghĩ về cô như thế nào thì nằm ngoài tầm kiểm soát rồi.
Ăn sáng xong, thư giãn có thể một lát, Lục Khinh Lan quyết định đi dạo một vòng thành phố.
Gần đây, vì lịch làm việc dày đặc nên cô không có thời gian đi ra ngoài dạo.
Chỉ tiếc là Giang Nhiễm Nhiễm không có ở đây, cô cũng không thể đi đến chỗ cô ấy. Cho dù cô ấy có ở đây đi nữa thì hiện tại cũng không thể giống như trước thích làm gì thì làm nữa, dù sao thân phận của cô ấy cũng có hạn chế.
Biết cô muốn đi ra ngoài, Lục Mẫn Hoa liền giao cho cô danh sách vài món đồ cần dùng, bảo cô tiện đường giúp bà ghé qua.
Gật đầu ghi nhớ, Lục Khinh Lan nhìn danh sách, có khá nhiều thứ, cuối cùng quyết định lái xe ra ngoài.
Lục Khinh Lan vừa lấy được bằng lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080748/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.