Sau khi hai người tách ra, Diệp Đình Thâm nhấn số gọi cho Cố Lăng Tu, chỉ trong vài giây bên kia đã nhấc máy.
Giọng nói hàm hàm hồ hồ, táo bạo không chút che giấu:
“Yo, Diệp hồ ly, không nhớ là chúng ta lệch múi giờ sao? Uây, đừng có mỗi lần anh đây đang ngủ thì lại gọi điện thoại tới được không? Kiểu này suốt chắc sớm bị suy nhược thần kinh quá! Ok?”
Đáng tiếc, cho dù có gào thét bao nhiêu, Diệp Đình Thâm cũng không nghe lọt tai, lòng không chút gợn sóng:
“Cố Lăng Tu, thứ nhất, cậu chỉ là đang chợp mắt nghỉ trưa thôi, ngủ gì tầm này? Thứ hai, mau chóng thu dọn đồ đạc, trở về giúp tôi một chút.”
“Giúp? Cậu lại bận gì sao?” Nghe xong, Cố Lăng Tu tỉnh cả ngủ, lập tức tỉnh táo:
“Hừm… Để tôi đoán xem, đừng nói là đứa cháu nhỏ Lục Khinh Lan tâm tâm niệm niệm của cậu xảy ra chuyện gì nha? Aizzo, Tiểu Khinh Lan của cậu lại thế nào rồi? Mau nói cho tôi nghe đi, chậc chậc…”
Ngừng vài giây, không cho ai kia có cơ hội trả lời, Cố Lăng Tu lại tiếp tục:
“Tôi biết nếu không có chuyện gì quan trọng, cậu sẽ không tìm đến tôi đâu, đây có phải là thái độ nhờ vả không vậy? Haha, cậu kêu tôi về là tôi phải có mặt liền sao? Bao nhiêu người đến xếp hàng van xin tôi giúp đỡ mà tôi cũng không thèm để ý tới đó, hừ!”
Nói xong, Cố Lăng Tu đắc thắng giơ hai chân lên, run run. Bắt đầu tưởng tượng xem lần này sẽ nên làm gì để tính công với tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080747/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.