Diệp Đình Thâm mở miệng nói:
“Có chuyện này con muốn thương lượng với hai người, con muốn Khinh Lan chuyển qua sống cùng con.”
Lời vừa nói xong, Lục Khinh Lan cả kinh trợn tròn mắt, há hốc mồm.
Thậm chí Tô Viễn ngồi phía đối diện còn đánh rơi cả đũa xuống bàn, anh đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Diệp Đình Thâm.
Nhưng vẻ mặt của bà Lục Mẫn Hoa và ông Tô Chi Giang lại rất bình tĩnh, như thể Diệp Đình Thâm đang nói về một điều quá đỗi bình thường.
“Là như vầy, chú Tô, dì Lục, chỗ con cách công ty Khinh Lan tương đối gần, thuận tiện cho cô ấy đi làm. Còn nữa, chuyện kết hôn chắc chắn sẽ tiến hành nhanh thôi.”
Diệp Đình Thâm không chút bối rối, từ đầu đến cuối, khoé miệng vẫn luôn giữ nụ cười điềm tĩnh.
Bà Lục Mẫn Hoa liếc nhìn chồng một chút, hai người nhanh chóng chạm mắt nhau, sau đó gật đầu cười:
“Đương nhiên là có thể rồi, ngày mai đi, ngày mai thu dọn đồ đạc xong sẽ chuyển qua luôn. Có con chăm sóc con bé, chú dì đều yên tâm.”
“Mẹ... ” Lục Khinh Lan nghe xong, nghẹn ngào kêu lên.
Hay là do đám lông tay lông chân trên người làm cho cô bị ảo giác?
Đây thật sự là mẹ ruột của cô sao?
“Quyết định vậy đi. Nào nào, tiếp tục ăn đi các con.” Lục Mẫn Hoa không quan tâm đến việc Lục Khinh Lan không vui, cứ thế mà trực tiếp đưa ra quyết định thay cô.
Thật ra bà cảm thấy bọn trẻ sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn, việc dọn về sống chung với nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080746/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.