Editor: Nguyetmai
Tiểu Miêu Miêu còn không biết là Hạ Kỳ đã trang điểm cho mình, còn đang định nắm tay Ngọc Mạn Nhu đi ra ngoài.
"Mẹ Ngọc, chúng ta đi tìm Thất cách cách đi."
Ngọc Mạn Nhu kéo giật Tiểu Miêu Miêu lại. Cô nhóc ngẩng đầu lên, khó hiểu nhìn Ngọc Mạn Nhu: "Sao không đi ạ?"
"À…"
Ngọc Mạn Nhu viện một cái cớ: "Ờm, miệng con có dính nước miếng, chúng ta đi rửa mặt đi."
"Vậy ạ?"
Tiểu Miêu Miêu bán tín bán nghi nhìn Ngọc Mạn Nhu, Ngọc Mạn Nhu nói dối không chớp mắt: "Đúng vậy."
Tiểu Miêu Miêu định đưa tay lên lau "nước miếng" trên khóe miệng theo bản năng, nhưng vừa nâng tay lên thì lại bị Ngọc Mạn Nhu bắt lại.
"Đừng chùi."
Giọng Ngọc Mạn Nhu khá lớn, Tiểu Miêu Miêu ngạc nhiên nhìn cô thì cô liền giả vờ ho khan một tiếng: "Miêu Miêu, con còn chưa rửa tay, vẫn còn có vi khuẩn, không được đưa lên miệng."
Tiểu Miêu Miêu cúi đầu nhìn tay mình, đúng là tay cô bé đang rất bẩn. Tiểu Miêu Miêu bỏ tay xuống, đi theo Ngọc Mạn Nhu vào rửa mặt.
Sau khi rửa sạch mớ hỗn độn trên mặt đi, khuôn mặt xinh xắn đáng yêu ngày nào đã trở lại.
"Miêu Miêu."
Giọng nói trầm thấp, còn hơi khàn khàn của thiếu niên vang lên ở ngoài cửa. Tiểu Miêu Miêu vừa nghe thấy giọng Hạ Kỳ liền quên chuyện rửa mặt, vội vàng chạy đi.
Đến khi Ngọc Mạn Nhu quay người lại, đưa khăn lau mặt cho Tiểu Miêu Miêu thì đã chẳng thấy bóng dáng cô bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tieu-thanh-mai/1962368/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.