“A Anh, chàng ghen sao?” Tô Mặc nghiêng đầu nhìn Sư Anh, cười nhẹ. 
Vừa rồi nàng hơi quá thân thiết với Cơ Bạch, lại còn hỏi ý kiến của hắn, dường như mày Sư Anh hơi nhíu một cái. 
“Ghen? Sao lại thế?” Sư Anh cười rạng rỡ, vẫn là kiểu nàng thường thấy, hắn chậm rãi ôm lấy nàng từ phía sau. Ghen? Hắn làm Cơ Bạch ăn dấm chua mới đúng. 
“Đúng rồi, nơi này chỉ có một gian phòng ngủ, lầu hai vốn là phòng ngủ nhưng đã bị ta đổi thành phòng cơ quan.” Nàng vuốt ve vai hắn, giọng nói hơi lúng túng. 
“Ừm, nếu vậy đêm nay Cơ Bạch và Ngu Nhiễm chỉ có thể ở trong sân rồi.” Sư Anh cười xấu xa. 
“Nhưng trong viện còn có những phòng khác nữa.” Tô Mặc cắn nhẹ vai hắn. 
“Không cần lo cho bọn họ, người tu hành có thể ngồi thiền một đêm, tăng thực lực và nghị lực, không sao cả đâu.” Sắc mặt Sư Anh vẫn không thay đổi. 
Tô Mặc mỉm cười, tìm tư thế dựa vào hắn thoải mái hơn một chút, “Tu vi của Cơ Bạch đã đủ cao rồi sao lại phải ngồi thiền? Còn Ngu Nhiễm sẽ ngồi không yên đâu.” 
Sư Anh nhìn nàng, “Nàng thật sự rất hiểu bọn họ.” 
“Ta không thể nặng bên này nhẹ bên kia được.” Tô Mặc chậm rãi nói, “Nhưng Cơ Bạch sẽ chăm sóc tốt cho bản thân thôi, sẽ không để ta phải lo lắng.” 
“Nàng quả nhiên đối xử với hắn rất khác biệt…” Hai tay Sư Anh để sau lưng, nghiêng người ngồi trên giường, trong lòng không biết đang tính toán cái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408452/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.