Ban đêm, phủ nha, hậu viện.
Cây liễu trong viện nhẹ nhàng lắc lư, ánh trăng trên hồ sen, đình đài lầucác, tường đỏ ngói xanh, cổ hương cổ sắc. Tuy cảnh trí không thể sánhbằng Kim Ngu Đường nhưng cũng có ý nhị tao nhã. Bên ngoài phủ nha đứngvô số binh sĩ cầm trường thương, mỗi người đều đứng thẳng lưng, vừa nhìn đã biết là được huấn luyện nghiêm chỉnh.
Đám người Văn Nhân Dịch bận rộn suốt cả một ngày, bởi vì Cơ Bạch đột nhiên đến, phải dùng đạođãi khách long trọng để tỏ rõ thành ý.
Trong viện có năm mỹ nam tử tuyệt thế, nơi này không có hầu tì, cũng không có bất cứ ai quấy rầy.
Ngu Nhiễm và Văn Nhân Dịch ngồi xem công văn trên bàn dài, dùng bút đỏ phêduyệt viết chỉ thị. Hai người bận rộn, một ngụm trà cũng không dùng, trà cụ sứ trắng Thanh Hoa bày trên bàn đã lâu chưa động tới, bên cạnh chấtđống rất nhiều tư liệu. Hai người không nâng đầu, ngay cả Hạ Phong vàChu tiên sinh cũng bận túi bụi.
Một khi nam nhân đề cập đến quyền thế, thì phần lớn thời giờ đều phải xử lý chính sự, thời gian đề cao tu vi phải giảm bớt.
Nếu đã có nữ nhân, tất phải dùng càng nhiều tâm tư vào những chuyện này.
Cơ Bạch khoác áo choàng đen, mũ trùm che khuất dung nhan tuấn mỹ, đứng một mình trên hành lang. Sợi tóc bạc chảy xuống bờ vai hắn, toàn thân mangvẻ mỹ cảm cấm dục, hơi thở thanh lãnh cao quý không thể khinh nhờn khiến không ai dám tới gần.
Tuy mặc y phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408259/chuong-102-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.