Không khí bỗng trở nên căng thẳng.
Cơ Bạch làm như không nghe thấy lời châm chọc cay nghiệt của hắn, vẫn lạnh lùng như trước, mắt điếc tai ngơ với âm thanh truyền đến từ trên lầu.
Trong căn phòng phía xa, Tô Mặc đang chuẩn bị hàng hóa nghe thấy những lờinày thì sắc mặt biến đổi, nghĩ thầm hắn ta đúng là độc miệng.
Văn Nhân Dịch đang xem hồ sơ, nghe thấy vậy lập tức ho khan vài tiếng, không ngờ Cơ Bạch cũng bị người khác chế nhạo như thế.
Ngu Nhiễm liếc mắt nhìn Văn Nhân Dịch, cũng nhịn không được mỉm cười.
Văn Nhân Dịch nhìn hắn, lập tức nói: “Kiếm tu không phải như hắn ta nghĩ.”
Ngu Nhiễm lạnh lùng đáp: “Ta biết, phải từ bỏ dục vọng mới thành đại sựđược!” Hắn nhìn lướt qua bụng Văn Nhân Dịch, như có điều ngụ ý.
Văn Nhân Dịch dù không để ý đến hắn nhưng hai má lại ửng đỏ.
“Hoa huynh… đừng nói nữa.” Sư Anh khẽ lắc đầu, tỏ vẻ không đồng ý.
Hoa Tích Dung nhún vai, kéo y phục ngồi xuống, vẻ mặt khí phách, tư tháinhàn nhã, tuy rằng không nói nữa nhưng ánh mắt nhìn Cơ Bạch lại đangphóng độc.
Lúc này Sư Anh đã đứng dậy.
“Ngươi đi đâu?” Hoa Tích Dung ngước mắt hỏi.
“Ta đi gặp Thần Sử đại nhân.”
Hoa Tích Dung chán nản nói: “Ngươi đi đi, ta thật sự không thích gặp hắn chút nào.”
Sư Anh mỉm cười, xoay người đi ra hành lang, đến cạnh Cơ Bạch mới dừng chân.
Thầy Sư Anh đến, Cơ Bạch vẫn lạnh nhạt làm như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408260/chuong-102-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.