Tô Mặc bị hai ngườimột trái một phải kéo tay, đồng thời cảm giác được không khí giương cung bạt kiếm của cả hai, nàng đứng giữa đảo mắt nhìn, kiếm trong tay CơBạch đã chĩa vào Hoa Tích Dung, mà vũ khí kỳ quái trong tay Hoa TíchDung cũng đã hướng về phía Cơ Bạch. Hai vũ khí lóe sáng dưới ánh trờichiều, kình lực trong tay họ lại càng không thả lỏng. Tô Mặc nhăn mày,nàng không có cách nào tránh thoát, càng không có cơ hội lên tiếng.
“Đều do ngươi lần nào cũng phá hỏng quy củ. Nơi này không mời ngươi, cho dùcó mời cũng không thể lưu lại quá mười ngày. Một khi phát hiện, nghiêmtrị không tha. Nhân giới không chào đón các hạ.” Cơ Bạch lạnh lùng nói.
“Ta có thể nói ta không hề phá hỏng quy củ, là Tề vương cản chúng ta ở lạiđây, ta muốn về cũng không về được có đúng không? Huống chi ngươi cũngcó thể đến chỗ ta làm khách, Ma giới ta cũng rất hoan nghênh Thần Sửngươi đại giá quang lâm. Đến khi đó, ăn ở của ngươi ta bao toàn bộ,không biết ý của Cơ Bạch công tử thế nào?” Hoa Tích Dung cười cười.
“Ngươi không cần phải tìm lý do, buông nàng ra là được.”
“Ngươi không buông, ta cũng không buông.” Hoa Tích Dung cười đến phong tình, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng.
“Buông nàng ra.” Cơ Bạch lạnh lùng thốt, mái tóc bạc vô cùng chói mắt dưới ánh trời chiều, đôi mắt đen giận dữ nghiêm nghị.
Hai người giằng co, Tô Mặc bị kẹp ở giữa, bỗng cảm thấy mình đúng là cóchút vui quá hóa buồn. Vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408256/chuong-101-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.