Chu Nhất vừa thấy, tay đặt trên chuôi dao cũng lặng lẽ dời đi. Đại Ngưu đứng ở một bên khác của xe ngựa, tân thiết côn hướng trên vai chống đỡ, lạnh lùng nhìn Da Luật Phàm.
-Đan đệ, ta chỉ muốn nói vài câu với Chu Thiên Giáng, không có ý gì khác.
Da Luật Phàm nói xong, nhìn về phía Chu Thiên Giáng nói tiếp:
-Chu Thiên Giáng, trước đây bổn soái chỉ là nghe qua cách sử dụng binh pháp của ngươi. Lần này ngươi tới giúp bộ tộc Ương Kim của ta, bổn soái xem như đã thấy được tài năng thật sự của ngươi. Tướng sĩ anh dũng của Tạp Sắt thành, cứu được bộ mặt thất bại của tại hạ. Da Luật Phàm ta đường đường là thống soái binh mã Ương Kim, không thể là người thua cuộc. Hôm nay từ biệt, không biết đến ngày nào mới có thể gặp lại. Nếu không đối mặt bày tỏ lòng biết ơn, trong lòng Da Luật Phàm ta cũng không yên được. Chu Thiên Giáng, những chuyện xảy ra trước phủ soái ngày trước, vẫn mong các hạ bỏ qua cho, trước mặt tại hạ bội lễ cho ngươi.
Da Luật Phàm nói xong, hai tay chắp lễ.
Chu Thiên Giáng gật gật đầu, Da Luật Phàm có thể bày tỏ được như vậy, coi như là quang minh lỗi lạc. Xem ra bản thân mới vừa rồi là hiểu sai ý, người này không phải đến kiếm chuyện. Phỏng chừng Da Luật Phàm cũng là bận thâm đến thể diện của mình, ngượng ngùng nói ra những lời này ở trong thành, đặc biệt ở nơi này để chờ bọn hắn.
-Da Luật thống soái, mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-giang-dai-van/2324795/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.