Có Nhược Hy kinh ngạc mở lớn mắt, đại não trống rỗng, ngây người.
Kiều Khinh Tuyết kinh ngạc bịt miệng lại: “Trời ơi! Mộc Phong vậy mà lại hôn Cố Cố!” Phát hiện ra Hạ Tử Mộc bên cạnh hoàn toàn không có phản ứng, dùng lực kéo cô áy: “Hạ Hạ! Nhìn thấy không, Mộc Phong vậy mà lại hôn Hạ Tử Mộc vẫn không có phản ứng, bình tĩnh như đã sớm dự liệu được, cúi đầu cười: “Nụ hôn này đến muộn quá nhiều năm rồi.”
“Mình nói mà, hai người họ nên ở bên nhau từ lâu rồi, nếu Mộc Phong không đi du học.” Kiều Khinh Tuyết hâm mộ mà nhìn hai người hôn nhau trong xe: “Hai người họ rất xứng đôi, có đúng không Hạ Hạ?
Hạ Tử Mộc tán đồng mà gật đầu: “Mong là Mộc Phong nắm chắc lần này.”
Lúc hai người cho rằng Kiều Mộc Phong cuối cùng cũng có được người đẹp thì Cố Nhược Hy lại đẩy anh ra, nhảy xuống xe.
“Nhược Hy!” Kiều Mộc Phong cũng xuống theo.
Cố Nhược Hy chững lại, không quay đầu, âm thanh rất thấp, nhưng lại rất có trọng lượng: “Cậu thế này thì ngay cả bạn cũng không làm được nữa.”
Cơ thể Kiều Mộc Phong hơi rung lên. Chưa từng nghĩ Có Nhược Hy sẽ từ chối kiên quyết như vậy, thái độ cũng mạnh mẽ như vậy, hoàn toàn vượt ngoài dự liệu, nhưng cũng giống như nằm trong dự liệu. Có Nhược Hy thay đổi rồi. Rất nhiều thứ anh sớm đã cảm nhận được, không thể nhìn thấu được nữa.
“Có thể nói cho mình biết lý do không?” Giọng anh khàn đặc, khàn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gia-sung-nhi-vo-moi-cua-tong-tai/1114087/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.