“Nhược Hy…”
Mạnh Triết gọi một tiếng khiến vai Có Nhược Hy khẽ run lên.
Dù nơi lồng ngực vẫn còn khẽ đau, nhưng đau cũng là do anh ta lừa gạt và phản bội. Lúc đó cô nghiêm túc như vậy, đối xử chân thành như vậy, cuối cùng lại bị chính hai người thân cận mình nhất lừa gạt lâu như vậy.
“Anh tới làm gì?” Kiều Khinh Tuyết giang hai tay chắn lại phía trước Cố Nhược Hy, chặn lại ánh mắt của Mạnh Triết: “Tên xấu xa! Sao còn mặt mũi tới tìm Có Có!”
“Tôi…” Mạnh Triết muốn nói lại thôi, trên khuôn mặt dễ nhìn toàn là vẻ khó xử.
Có Nhược Hy kéo Kiều Khinh Tuyết lại, đóng chặt cửa lại, nhốt anh ta lại ngoài cửa, vội vàng đi vào nhà. Kiều Khinh Tuyết ở trong sân, xác định Mạnh Triết đã đi thì mới đi vào.
theo.
“Cố Có, cậu đừng bận tâm tới anh ta! Tuyệt đối đừng bận tâm! Càng đừng vì hắn mà đau lòng.”
Có Nhược Hy lắc đầu: “Không đâu, chỉ cảm thấy rất mất mặt.”
Sau khi gây ra chuyện đáng xấu hổ như vậy, Mạnh Triết vẫn đến tìm cô. Đã từng kiên định mà quyết tâm như vậy thì nhất định phải sống cho tốt, không để anh ta và Diệp Vi Vi chê cười cô. Không ngờ đến cuối cùng vẫn vào lúc cô sa sút, vô cùng thảm hại, anh ta chủ động tới tìm cô.
“Anh ta là đồ rác rưởi! Lại dám cặp kè với bạn thân của bạn gái! Diệp Vi Vi càng là rác rưởi hơn! Vậy mà dám cướp bạn trai của bạn thân!” Nghĩ đến máy việc này, Kiều Khinh Tuyết vẫn không thể quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gia-sung-nhi-vo-moi-cua-tong-tai/1114086/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.