Không gian yên ắng, cả gian phòng chìm trong một màu đen tối.
Quỳnh Thy ngồi đờ đẫn trên giường, cả người cô run rẩy, khắp người nhễ nhãi mồ hôi. Lại là nó, gần một tháng qua cô không mơ thấy, tại sao vừa nãy lại xuất hiện?
Sau cái đêm bàng hoàng tỉnh dậy đó, Huấn Mạnh Quân trực tiếp xách cô về phòng anh, từ đó hai người chuyển sang ở chung một phòng, cô từ đấy cũng không còn mơ thấy ác mộng nữa, nhưng hôm nay...
Quỳnh Thy cắn chặt môi dưới, mất một lúc ổn định tinh thần mới lật chăn xuống giường. Lúc xoay người vô tình lướt qua đồng hồ trên kệ tủ, cô liền tá hỏa. Mẹ ơi, cô thế nhưng đã ngủ một mạch đến hơn mười một giờ sáng? Quỳnh Thy thở dài một tiếng, đúng là không nên để tâm trạng ảnh hưởng đến giấc ngủ mà. Nhưng nghĩ lại những gì mới xảy ra ngày hôm qua cô liền không nhịn được mỉm cười. Đứng dậy kéo rèm cửa, cô đi thẳng vào phòng tắm.
Ngày hôm qua cầu hôn được cô, Huấn Mạnh Quân dường như rất cao hứng, ân xá cho Mục quản gia và giúp việc trong nhà được nghỉ phép một tuần.
Quỳnh Thy sau khi vệ sinh cá nhân xong thì chạy xuống bếp muốn nấu vài món ăn. Theo hiểu biết của cô về Huấn Mạnh Quân, chắc chắn trưa nay anh sẽ về nhà ăn cơm, đơn giản vì anh đã từng nói không bao giờ muốn để cô ăn cơm một mình.
Quỳnh Thy vừa nghĩ đến đây thì bên ngoài vang lên tiếng chuông cửa. Cô mỉm cười thả cọng rau cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-lac-loi-anh-yeu-em/2405955/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.