Vào một ngày nắng đẹp cuối mùa thu, rất thích hợp để làm con sâu lười.
Kể từ lần từ chối lời cầu hôn của Huấn Mạnh Quân vào một tuần trước, sự kiện đó cũng dường như đi vào quá khứ. Huấn Mạnh Quân không nhắc lại khiến lòng Quỳnh Thy bắt đầu nổi sóng, cô không nhịn được bắt đầu nghĩ, có khi nào vì yêu cầu của cô đã làm anh từ bỏ. Nghĩ lại thì vì chút yêu cầu đó anh không làm được vậy mà cũng muốn lấy cô?
Quỳnh Thy trong lòng bộn bề, nửa muốn biện minh thay anh, nửa lại muốn đày đọa anh, hai mâu thuẫn đối lập nhau khiến cô bắt đầu thấy choáng váng.
Quỳnh Thy trở mình vài vòng, chùm chăn kín đầu đến khi lờ mờ chìm vào giấc ngủ, điện thoại cô lại lựa ngay lúc này đổ chuông. Quỳnh Thy bực tức tung chăn ngồi dậy, lúc cầm điện thoại nên cũng hận ý liếc xéo nó một cái, khi nhìn đến cái tên đang không ngừng nhấp nháy trên màn hình, lông mày cô nhíu chặt, chuyện vừa mới quên lại lần nữa khơi gợi. Trong lòng khó chịu cô dùng sức ném điện thoại ra xa, nhưng kể thế nào tiếng chuông ngắt đi chưa tới một phút sau lại tiếp tục reo, cô cuối cùng cũng không đủ kiên nhẫn bắt máy.
"Anh quá rảnh?" Quỳnh Thy nghiến răng nói. Nếu anh dám nói phải, cô lập tức tuyệt giao với anh.
Huấn Mạnh Quân như nghe ra cô gái nhỏ nào đó đang giận dữ, anh biết mình cần phải thận trọng.
"Em rảnh không?"
"Không!" Quỳnh Thy thẳng thừng từ chối.
Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-lac-loi-anh-yeu-em/2405952/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.