Nàng một mạch đi thẳng đến hoa viên rộng lớn, nơi trồng nhiều loại hoa quý hiếm như Thanh Tuyền Bạch Ngọc Lưu Ly Hoa của Thanh Điểu Dực Phượng. Đây là một loại hoa lưu ly vô cùng đẹp, nó mang một màu xanh lam nhẹ ở phần đầu và đậm hơn ở phần đài hoa. Màu sắc của nó sinh ra từ nước mắt của Thanh Điểu Dực Phượng và có giá trị rất lớn trong nhiều lĩnh vực ngoại trừ luyện khí ra. Thanh Tuyền Bạch Ngọc Lưu Ly này cũng sắp tàn rồi thì phải. Hoa đẹp chẳng trường tồn được đâu. Thôi vậy, nếu sau này gặp được người thừa kế thì xin mấy cái về trồng cũng được.
"Xin hỏi vị phu nhân này, nơi đây có phải là Huyền Thanh Cốc của Đức Thánh Hoàng Thánh Mẫu Vạn Tựu Lưu không?"
Vạn Tự Lưu giật mình, quay đầu lại thì thấy một nam nhân cao lớn mét tám, tóc đen dài, đôi mắt xanh lam nhạt ấy..... Đây chẳng phải là Côn Bằng Thánh Quân Xích Tự sao? Nàng nhớ hình như sức mạnh của hắn đứng thứ chín và cũng là kẻ gian xảo nhất trong các thánh quân.
"Côn Bằng Thánh Quân, lâu rồi không gặp. Không biết hôm nay đến tìm ta đây có việc gì không." Vạn Tự Lưu cúi người, ngẩng đầu lên, ánh mắt đăm chiêu nhìn nam nhân trước mặt.
Xích Tự lúc nào cũng nở nụ cười của mấy ông chủ sòng bạc, chỉ cần mở miệng ra cũng biết không phải là người tốt lành gi. Giống như kiểu "Cược không em? Tin anh, anh đã lừa em bao giờ chưa?" Cái kiểu đó chẳng khác nào đang dụ dỗ con nhà người ta vào bẫy cả.
"Aida, đừng xa cách thế chứ. Hôm nay tìm đến Đức Thánh Hoàng Thánh Mẫu nương nương tất nhiên là có chuyện rồi. Thời gian tới hi vọng có thể hợp tác để song phương cùng có lợi. Nương nương có từng nghe đến Ô Đãng Thước chưa? Nó là một thứ vô cùng thú vị đấy." Xích Tự cười híp mắt, vẻ mặt đầy gian xảo khiến tay nàng vô cùng ngứa ngày nhưng vẫn nhịn xuống.
Ô Đãng Thước chính là thần binh của Thanh Điểu Dực Phượng, nó là thứ vô cùng quý giá được sinh ra từ khoáng thạch Khuất Diện, cùng loại với Nguyên Thủy Tinh Kiếm và các thần binh cao cấp của Thất Đại Họa Thú. Một thước cắt trời, một thước phá đất, một thước phá tinh hà. Thứ thần binh đó ở đâu nàng cũng không biết. Chẳng lẽ tên này....
"Hahah, đừng quá cảnh giác thế chữ. Ta muốn tìm Ô Đãng Thước bởi vì nó là thứ vô cùng quan trọng. Thần binh mạnh nhất là Ô Đãng Thước vì nó có linh trí sớm hơn và mạnh hơn nhiều so với Nguyên Thủy Tinh Kiếm. Chính nó hiện tại đang ở gần Vương Giả Chi Thành, mong nhận được sự hợp tác của nương nương." Xích Tự cười nhạt, khóe môi giật giật vài cái.
Vạn Tự Lưu nửa tin nửa ngờ không muốn hợp tác với tên gian xảo này. Đúng là Ô Đãng Thước đó mạnh thật đấy nhưng thật sự thì nó quan trọng thế nào? Đối với nàng, thứ không hợp với mình là thứ vô dụng, ngoài ra nó cũng rất nặng, dù thế lực nàng có thể chịu được năm trăm cân nhưng thứ đó thì không thể. Chẳng lẽ tên Xích Tự này muốn làm phản? Không, hắn làm phản thì chẳng có lợi gì cho hắn cả. Hay hắn đang âm mưu gì đó?
"Ôi, vẫn cảnh giác sao? Để ta nói luôn, Xích Tự ta chính là người sẽ nâng đỡ cho truyền nhân của Thanh Điểu Dực Phượng. Tuy không phải là trực tiếp nhưng ít ra vẫn có thể bảo vệ được kẻ đó khỏi Quỷ Môn Quan." Xích Tự nói.
"Rốt cuộc là như thế nào? Chẳng lẽ ngươi muốn thông qua Tạ Trình sao? Ô Đãng Thước ta có thể giúp ngươi tìm nó nhưng ngươi phải nói ra hết âm mưu của ngươi. Ta không tin một tên gian xảo như ngươi lại tốt bụng như vậy" Vạn Tự Lưu siết chặt quyền trượng trong tay, ánh mắt dò xét như muốn đâm xuyên hắn.
Xích Tự cười nhạt: "Rồi nương nương sẽ biết."
_ _ _ _ _
Vương Giả Chi Thành, đại điện.
Sau một tháng ở đây, dưới sự "ăn gian" của Vương Giả Chi Vương thì y đã hoàn thành 41 trận đấu. Ba Ngải Tư không khỏi tức giận với tên khốn nạn này. hắn bảo sẽ giúp y thắng nhanh liền đem mấy con linh thú lục giai trở lên cho y đánh à?! Đã thế còn biện hộ là bản thân hắn đang giúp y mạnh mẽ hơn trước khi y đến Thủy Giáp Vực. Nơi đó rất nguy hiểm nên mấy thứ này chẳng nhằm nhò gì cả. Đến Vương Giả Chi Lộ được đồn thổi như địa ngục cùng lắm chỉ bằng ba phần mười Thủy Giáp Vực.
Đây là đang lươn lẹo mà! Ba Ngải Tư muốn giết tên khốn này ngay lập tức nhưng phải nhịn vì hắn mạnh hơn, giết hắn rồi còn tổ mang nợ nữa. Không biết sao mà thuộc hạ của hắn vẫn chấp nhận làm việc tại đây với loại sếp lớn này. Hỏi ra mới biết được bọn họ ở đây một phần vì chán đời và không có gì để làm.
Ba Ngải Tư có thể suy nghĩ ra bao nhiêu câu chuyện cẩu huyết nhưng chưa từng nghĩ đến trường hợp này. Y tội nhất là Lục Đình Kiêu đại nhân với Thanh Trúc cô nương, người tốt vậy mà lại bị hắn lừa gạt làm việc ở đây.
"Ngày mai ngươi sẽ tiến vào Vương Giả Chi Lộ. Ta cảnh báo là đừng hối hận khi bước vào đó. Ta đã phạm sai lầm khi tạo ra nơi đó nên là đừng cố gắng giành được phần thưởng mà hãy cố gắng sống sót." Nét mặt Điền Khách đầy hắc tuyến nhìn y
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]