Nàng một mạch đi thẳng đến hoa viên rộng lớn, nơi trồng nhiều loại hoa quý hiếm như Thanh Tuyền Bạch Ngọc Lưu Ly Hoa của Thanh Điểu Dực Phượng. Đây là một loại hoa lưu ly vô cùng đẹp, nó mang một màu xanh lam nhẹ ở phần đầu và đậm hơn ở phần đài hoa. Màu sắc của nó sinh ra từ nước mắt của Thanh Điểu Dực Phượng và có giá trị rất lớn trong nhiều lĩnh vực ngoại trừ luyện khí ra. Thanh Tuyền Bạch Ngọc Lưu Ly này cũng sắp tàn rồi thì phải. Hoa đẹp chẳng trường tồn được đâu. Thôi vậy, nếu sau này gặp được người thừa kế thì xin mấy cái về trồng cũng được.
"Xin hỏi vị phu nhân này, nơi đây có phải là Huyền Thanh Cốc của Đức Thánh Hoàng Thánh Mẫu Vạn Tựu Lưu không?"
Vạn Tự Lưu giật mình, quay đầu lại thì thấy một nam nhân cao lớn mét tám, tóc đen dài, đôi mắt xanh lam nhạt ấy..... Đây chẳng phải là Côn Bằng Thánh Quân Xích Tự sao? Nàng nhớ hình như sức mạnh của hắn đứng thứ chín và cũng là kẻ gian xảo nhất trong các thánh quân.
"Côn Bằng Thánh Quân, lâu rồi không gặp. Không biết hôm nay đến tìm ta đây có việc gì không." Vạn Tự Lưu cúi người, ngẩng đầu lên, ánh mắt đăm chiêu nhìn nam nhân trước mặt.
Xích Tự lúc nào cũng nở nụ cười của mấy ông chủ sòng bạc, chỉ cần mở miệng ra cũng biết không phải là người tốt lành gi. Giống như kiểu "Cược không em? Tin anh, anh đã lừa em bao giờ chưa?" Cái kiểu đó chẳng khác nào đang dụ dỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2892760/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.