- Ta thua? Còn khuya!
Nhìn thấy trường thương trước mắt, Lục Tầm cảm thấy nhục nhã khôn cùng. Hắn rít lên một tiếng, cắn răng một cái, bỗng nhiên xông về phía trước.
- Hả?
Không nghĩ tới đối phương lại lao thẳng vào mũi thương của mình, Trịnh Dương sững sốt, tay cầm thương hơi rụt lại một chút.
Trường thương chỉ hơi thu lại là đã mất đi tiên cơ. Lục Tầm giẫm mạnh chân xuống đất, bỗng nhiên nhảy lên, thi triển Huyễn Ảnh Cửu Cung Bộ. Cả người Lục Tầm phảng phất như biến thành huyễn ảnh, trong nháy mắt tiến đến trước mặt Trịnh Dương, đụng mạnh vào hắn.
Hắn bây giờ bị Viên Đào ôm gắt gao, hai tay đều bị khóa lại, vì vậy chỉ có thể dựa vào chiêu này.
Bành! Phốc!
Trịnh Dương không nghĩ tới đối phương đã bị thương chĩa vào cổ mà vẫn còn không biết xấu hổ phản kháng, vì vậy không có chút nào phòng bị. Hắn bị Lục Tầm đột ngột va vào ngực, mặt hơi đỏ lên, không ngừng phun ra máu tươi. Đồng thời cả người hắn bay ngược ra sau.
- Quá vô sỉ. . .
- Đường đường là minh tinh lão sư của học viện, sao có thể vô sỉ như vậy?
- Đáng giận. . .
Mọi người thấy Lục Tầm nhất quyết không nhận thua đều tỏ ra tức giận.
- Không thể tha thứ!
Triệu Nhã cũng không ngờ Lục tầm đã thua mà không chịu nhận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3726474/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.