- Gọi thúc?
Bất kể là lão sư hay là học sinh, tất cả đều trợn tròn mắt như bị bóp cổ.
Để Lục Tầm gọi Trương Huyền là thúc?
Logic gì vậy?
Ta không nghe lầm chứ?
Lục Trầm đại sư đường đường là Đế sư, có thân phân cao quý. Bây giờ lại muốn Lục Tầm gọi Trương Huyền là thúc, chẳng phải nói rõ Thẩm truy bệ hạ cũng phải gọi hắn là thúc sao?
Có cần kích thích như thế không?
Nghĩ đến điều này, tất cả mọi người nhìn về phía bệ hạ trên khu vực khách quý, quả nhiên sắc mặt hắn cũng có chút không dễ nhìn.
Đường đường là Quốc vương bệ hạ hơn bốn mươi tuổi lại có vai vế thấp hơn một tiểu tử chưa đủ hai mươi tuổi… Dù là ai cũng sẽ không dễ gì chấp nhận được.
- Gọi hắn. . . là thúc? - Lục Tầm suýt khóc.
Đây là có chuyện gì xảy ra a?
Hắn thậm chí còn không lớn tuổi bằng ta, lại chỉ là một lão sư cấp thấp, vậy mà ta phải gọi thúc?
Trong lòng hắn bực bội muốn phun máu.
- Làm sao? Cảm thấy không gọi được? Trương đại sư có vai vế ngàng hàng với ta. Ta với hắn xưng hô là huynh đệ, ngươi không gọi thúc thì gọi là gì?
Lục Trầm đại sư gầm thét, đồng thời gõ một cái lên đầu con trai.
Hắn đã nuôi thứ đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3726475/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.