Thương Ly ngồi thưởng trà rất tự nhiên, hương trà thơm rất dịu nhưng cứ thoang thoảng hoài không dứt, vị hơi đắng nhưng khi uống vào một lúc lại cảm nhận vị ngọt thanh trong cổ họng.
"Xem ra con rất tự tin nhỉ." Liễu Lục Hòa lãnh đạm thưởng trà của mình, ung dung nói.
"Chẳng phải mẹ đã dạy con gặp chuyện gì cũng không được hoang mang sao, con chỉ là học hơi tốt hơn một chút."
Thương Ly cười, nụ cười lúc nào cũng ngọt ngào khiến người ta muốn cưng chiều nhưng ánh mắt lại sắc bén như dao găm, sâu thẳm như đáy đại dương, đôi mắt trong veo ngây ngô không nhiễm bụi trần đó lại khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo thấu xương.
Liễu Lục Hòa rất hài lòng với thái độ này của cô.
"Chuyện của con và Võ Thần mẹ đã nghe nói rồi, muốn ngồi lên vương tọa trên cao thì không thể không vô tình, con làm rất tốt."
"Con cũng không có tình cảm anh em gì với anh ta." Thương Ly rất điềm nhiên nói, cô cũng chưa từng xem mình thật sự là Võ Ngà, dù sao nơi này cũng chỉ là một tiểu thế giới trong vô vàn thế giới mà cô từng bước qua.
Nếu đánh rơi tình cảm vào tiểu thế giới cũng sẽ thành sợi rối quấn chân người xuyên không. Cho nên tình cảm chính là thứ cấm kị của những con người như cô.
Liễu Lục Hòa nghe được câu trả lời máu lạnh này vậy mà lại rất yên tâm, bà phất tay một cái, quản gia Chung từ bên ngoài bước vào, trên tay mang theo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-giang-lam/2882857/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.