Hai người rầu rĩ. Vương Siêu ở một bên lại cảm thấy da mặt giống như cũng bị đánh tới đỏ ửng.
Vừa rồi hắn nói Trương Huyền nói rất vui vẻ, cũng cho rằng thân phận danh sư học đồ của Lục Tầm là chuyện ván đã đóng thuyền, không chạy đi được. Kết quả hắn lại phát hiện, mình ở trước mặt mọi người bị đánh vào mặt, còn là loại vô cùng tàn nhẫn này!
Nói người ta làm nền, làm bàn đạp để bay lên. Thế nào lại có cảm giác, náo loạn một hồi, Lục Tầm giống như làm nền và bàn đạp hơn?
Vừa rồi còn cảm thấy đối phương không biết liêm sỉ, chắc hẳn phải nhảy lầu... Phải nhảy lầu chính là chính hắn mới đúng!
Có thể...
Kể cả Vương Siêu và hai người Lục Tầm, Điền Long, đồng loạt nhìn về phía Hoàng Ngữ, Bạch Tốn.
Nếu nói trong mọi người, ai biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, nhất định là hai người bọn họ.
Một người là học đồ của Lưu sư, một người là học sinh của Trang sư.
Trương Huyền lại là do bọn họ tìm tới.
- Chúng ta... Cũng không biết!
Hoàng Ngữ vội vàng lắc đầu.
Ba sư chỉ nói với bọn họ nói, tìm Trương Huyền tới, cũng chưa nói muốn làm gì. Cho dù là các nàng bây giờ, trên đầu cũng đều là dấu chấm hỏi.
Ở trong lòng bọn họ, bất kể Lưu sư hay Trang sư đều nói năng thận trọng, cao cao tại thượng. Lúc này hai người lại giống như theo đuổi ngôi sao, quay xung quanh trước mặt Trương Huyền lão sư.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301085/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.