- Hồi bẩm Điền lão sư, vị này chính là Trương Huyền, lão sư kiệt xuất trẻ tuổi của Hồng Thiên học viện.
Lưu Lăng giới thiệu.
Tuy rằng Điền lão đã không còn dạy hắn, nhưng hắn vẫn theo thói quen gọi là lão sư.
Một ngày làm thầy, cả đời làm cha.
Thế giới này, tôn nghiêm của sư đạo là vô cùng nghiêm khắc. Cho dù là danh sư, cũng không dám vi phạm.
- Trương Huyền?
Điền lão lắc đầu, trên mặt không chút kinh ngạc, mang theo nghi ngờ:
- Lão sư kiệt suất của Hồng Thiên học viện không phải là Lục Tầm sao?
- Lục lão sư cũng rất ưu tú. Nhưng Trương lão sư hoàn toàn không yếu hơ, thậm chí còn có phần vượt trội.
Nhớ tới từng cảnh tượng nhìn thấy được ở ở Hồng Thiên học viện trong hai ngày nay, Lưu Lăng không nhịn được tán thưởng.
Tùy tiện dạy học sinh chừng mười ngày, còn ba ngày đánh cá hai ngày phơi nắng lưới không đến. Kết quả... mỗi một đệ tử đều đột nhiên tiến mạnh, thực lực tăng bạo phát.
Loại này dạy học thành quả, đừng nói giống nhau lão sư, cho dù ba người bọn họ, đều rất khó làm được.
- Có phần vượt trội?
Ánh mắt Điền lão lóe lên:
- Có thể được ngươi tán dương như vậy, chứng tỏ quả thật có bản lĩnh, có tư cách ngồi xuống. Chỉ có điều, muốn uống trà của ta, không dễ dàng như vậy. Phải thông qua thử thách.
- Thử thách?
Trương Huyền nhìn qua.
Ta chỉ là theo đám người Lưu sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301084/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.