- Ta...
Điền Long đứng đờ người tại chỗ, nhìn ba đại danh sư vẻ mặt tươi cười, thậm chí thoáng hiện ra vẻ lấy lòng, vẻ mặt mơ hồ không hiểu, muốn nói điều gì lại một câu cũng không nói được.
Đây là... tình huống thế nào vậy?
Trương Huyền ở một bên càng không hiểu ra sao. Thế nào mới mấy ngày không gặp... ba người này lại ngu ngốc tới mức choáng váng như vậy?
Ta mới là Trương Huyền không nói. Loại ánh mắt hưng phấn này của các ngươi là chuyện gì?
Dường như lừa tiền các ngươi là Dương sư, không có liên quan với ta đi... Oan có đầu nợ có chủ. Cho dù khám phá ra thân phận, tìm hắn đòi đi...
- Khụ khụ, Lưu sư, hắn không phải là Trương lão sư. Đó là tôn tử của Điền lão, Điền Long...
Hoàng Ngữ không nhịn được, vội vàng nói.
- A? Không phải? Không phải, vậy ngươi giả vờ tính làm cái gì? Làm hại ta cao hứng hụt một hồi!
Trừng mắt nhìn Điền Long trước mặt, Trịnh Phi hừ lạnh một tiếng, hận không thể một tát đánh tới.
Nhìn thấy được ánh mắt hung ác của hắn, Điền Long nước mắt tuôn rơi.
Không phải ta giả vờ. Là các người vừa xông lại, đã nhận định ta là Trương Huyền lão sư. Ngay cả cơ hội phản bác ta cũng không có. Ta là sợ hãi có được không...
Thảo nào ba sư sẽ nhận sai. Bất kể chiều cao hay diện mạo, Điền Long cũng tốt hơn Trương Huyền tốt hơn rất nhiều. Hoàng Ngữ chỉ nói ở bên cạnh nàng, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2301086/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.