Người tu luyện liên tục thi triển công kích sẽ mệt bở hơi tai, không có khí lực, huống chi là khôi lỗi!
Trong cơ thể thứ này có Tụ Linh trận, dựa vào linh khí hoặc là linh thạch để vận chuyển. Nếu như tiêu hao quá lớn thì cũng sẽ mất đi năng lượng mà ngừng vận chuyển.
Khó trách đám người Ngọc Phi Nhi lại nói, trước đó có hơn hai mươi đầu khôi lỗi liên hợp tiến công các nàng. Về sau đều rời đi, hóa ra liên tục công kích màn ánh sáng làm cho bọn hắn tiêu hao sạch năng lượng. Vì vậy mới tới đây tiến hành bổ sung.
- Linh mạch trong lòng đất này hội tụ linh khí trong hơn ngàn cây số chung quanh, dùng để bổ sung năng lượng quả thực rất nhanh, thế nhưng... Cũng không có khả năng dễ dàng khiến cho khôi lỗi triệt để khôi phục như thế... Trái tim này có gì đó kỳ quái!
Khôi lỗi hấp thu năng lượng, duy trì vận chuyển, giống như người tu luyện hao hết lực lượng khôi phục lại vậy. Cũng cần thời gian tích lũy.
Chuyện chỉ trong mấy hơi thở đã triệt để khôi phục xong xuôi, thực sự quá mức quỷ dị.
Xem ra, tất nhiên có quan hệ với trái tim này.
Trong nước sông duy trì linh khí lại có chứa đựng một khỏa trái tim ngập sát lục chi khí, Trương Huyền càng nhìn càng cảm thấy kỳ quái, từ trên sống lưng toát ra mồ hôi lạnh.
Thực sự quá quỷ dị!
Cô cô cô cục cục!
Trong lúc đang nghi hoặc thì lại một Dị Linh tộc đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2300134/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.