Tô Hoàn Thanh ngồi thiền nửa canh giờ, A Chấp cũng nhìn nửa canh giờ, một chút đều không cảm thấy mệt mỏi. Nàng thầm nghĩ nếu như A Thanh có thể ở lại nhà mình thì thật tốt, đương nhiên, nàng cũng biết chuyện này cơ hồ là không có khả năng. Tưởng tượng đến khi cầu sửa xong, Tô Hoàn Thanh sẽ rời đi ngay lập tức, A Chấp thấy cực kỳ mất mát. Vốn dĩ cảm xúc của nàng khi gặp được Tô Hoàn Thanh vẫn luôn rất tốt, một khắc này lập tức chùng xuống, hiện tại vui vẻ có ích lợi gì, bất quá cũng chỉ là ngắn ngủi mà thôi. 
Tuy vậy A Chấp cũng không phải là người suy nghĩ tiêu cực, tóm lại hiện tại nàng rất vui vẻ, trước giờ cũng chưa từng trải qua cảm giác vui vẻ đến như vậy. Điều này khiến tâm trạng nàng tốt lên, bất quá vẫn là kém hơn lúc trước. 
Tuy người bên cạnh luôn nhìn chằm chằm nhưng sau khi Tô Hoàn Thanh tiến vào trạng thái nhập định, đã hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của A Chấp. Đến khi nàng mở to đôi mắt, phát hiện A Chấp vẫn đang ngắm mình chằm chằm, cũng không biết đã qua bao lâu. 
"Ngươi vẫn luôn nhìn ta sao?" Tô Hoàn Thanh nhẹ giọng hỏi. 
A Chấp có chút ngượng ngùng gật đầu. 
"Nếu ngươi hứng thú, ngày mai có thể cùng nhau ngồi thiền để tu thân dưỡng tính, tuy rằng vận mệnh không dễ thay đổi nhưng tâm cảnh có thể bình thản ung dung, ngược lại cũng là một chuyện may mắn." Tô Hoàn Thanh nói. 
"Ta nhìn ngươi ngồi thiền là được rồi, ta hiếu động chứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co/195839/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.