“Cậu nói nguyên nhân đi. Mình nghĩ cách cho?”
Bạch Giai kể chuyện mình lừa gạt cho Lăng Xuyên.
Lăng Xuyên nghe xong đứng dậy đập bàn.
“Không ngờ cậu độc ác như vậy!”
“Cậu làm tổn thương trái tim nhỏ bé của người ta rồi đấy!”
Cả lớp nhìn chằm chằm hai người.
Bạch Giai nhanh chóng nói: “Không có gì đâu.”
Nói xong, cô quay sang kéo Lăng Xuyên ngồi xuống.
“Nói bé thôi.”
“Cậu muốn cho cả lớp biết hả?”
“Dù sao chuyện này cũng chẳng đẹp mặt gì cho Kỷ Ngôn Thiên.”
Lăng Xuyên bất bình thay cho Kỷ Ngôn Thiên: “Bây giờ cậu mới nghĩ đến cảm nhận của cậu ấy hả.”
“Cậu bảo nghĩ cách giúp mình mà.”
“Hay là cậu lấy thân báo đáp đi. Thế nào cũng hết giận.”
Bạch Giai tức giận tát cho Lăng Xuyên một cái thật mạnh.
Tại sao mình ngồi nghe một tên nói xàm xí như vậy chứ?
Đầu mình chắc bị úng rồi!
Kỷ Ngôn Thiên đang chơi game trong quán net. Từ hôm qua tới giờ chơi trận nào thua trận đó.
Anh tức giận đập bàn phím. Trong người lúc nào cũng cảm thấy khó chịu cả.
Không khí đang yên lặng, điện thoại trong túi liền đổ chuông.
Anh bắt may: “Có chuyện gì?”
“Ra sân bay đón chị mau!”
“Mệt. Không rảnh. Không hứng thú.”
“Thím nói em suốt ngày trốn học chơi bời lêu lổng cả ngày thì làm gì mà mệt hả?”
Đầu bên kia nói tiếp: “Không cần biết. Bây giờ đến sân bay luôn đi.”
Nói xong liền cúp máy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-da-tu-lau/2842462/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.