Cứ mỗi lần bàn trên có tiếng động, Kỷ Ngôn Thiên liền tỉnh dậy.
“Cậu đi đâu vậy?”
“Đi vệ sinh.”
“Tôi đi cùng cậu.”
Lăng Xuyên quay sang nhìn.
Khả Quân Dao quay lại nhìn.
Bạch Giai há hốc mồm: “Cậu biến thái à!”
Kỷ Ngôn Thiên đứng dậy vươn vai người: “Cậu đi nhà vệ sinh nữ, tôi đi nhà vệ sinh nam. Biến thái chỗ nào.”
Anh kéo tay cô: “Đi thôi.”
Bạch Giai bị cưỡng ép đi cùng.
…
Bạch Giai muốn đi ra căn tin mua đồ. Cô đi nhẹ nhàng hết mức, cuối cùng vẫn đánh thức Kỷ Ngôn Thiên.
“Cậu đi đâu đấy?”
“Đi xuống căn tin.”
“Tôi đi cùng cậu.”
Dạo này, Kỷ Ngôn Thiên keo dính lúc nào cũng kề kề cô. Đi đâu cũng đi theo cô. Còn lải nhải mấy điều làm cô nhức hết cả óc.
Bây giờ thấy Kỷ Ngôn Thiên, cô sợ hơn là sợ ma nữa.
Buổi chiều, Bạch Giai đang ngủ cảm thấy khát nước.
Muốn uống nước thì phải xuống tầng. Mở cửa cô bắt gặp ngay Kỷ Ngôn Thiên cũng đang đi ra.
Cô sợ hãi đóng lại cửa. Kỷ Ngôn Thiên chạy ra đập cửa cô.
“Cậu sợ tôi à!”
“Cậu nói gì vậy! Sợ cái gì chứ.”
“Nếu cậu không sợ sao nhìn thấy tôi lại chạy.”
“Con mắt nào của cậu thấy tôi chạy.”
“Cả hai mắt của tôi đều thấy cậu chạy.”
Kỷ Ngôn Thiên tức giận: “Nếu cậu không thì mở cửa ra đi.”
“Mở thì mở. Chắc tôi sợ.”
Bạch Giai vừa mở cửa, Kỷ Ngôn Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-da-tu-lau/2842463/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.