Buổi chiều, Bạch Giai dẫn theo một đoàn người đi theo. Cô và Kỷ Ngôn Thiên muốn thách đấu nhau nên chọn một bàn bi-a riêng.
Còn Lăng Xuyên, Phó Mạc Thần và Trương Thư Bân một bàn. Thịnh Hàm và Cố An Tình không biết chơi, gọi đồ ăn và nhìn bọn họ chơi.
“Chúng ta đấu với nhau, ai thắng ra lệnh cho người thua làm bất cứ điều gì mà mình muốn.” Bạch Giai lên tiếng.
Kỷ Ngôn Thiên không sợ mình là người thua cuộc nên đồng ý.
“Được thôi.”
Đấu một hồi cũng đến đoạn gay cấn, chỉ cần một quả cuối cùng vào lỗ là Bạch Giai thắng.
Trước khi bắn quả cuối cùng, cô lau mồ hôi tay rất nhiều lần.
Cô cầm gây bi-a bắt đầu cuộc chơi tiếp.
Bắn xong quả cuối cùng, cô không dám mở mắt ra.
Làm ơn đi mà!
Làm ơn vào đi mà!
Cố An Tình hét lên: “Ôi, Giai Giai, cậu giỏi quá à.”
Bạch Giai mở mắt ra. Cuối cùng cũng vào rồi, nhìn mặt Kỷ Ngôn Thiên cô không nhịn được cười.
Ha ha!
Lần này cậu chết với tôi.
Người thua phải làm theo yêu cầu của người thắng. Bạch Giai liền ra lệnh cho Kỷ Ngôn Thiên.
“Cậu đi ra kia xin số điện thoại của người đó.”
Người đó chính là một chàng trai tướng mạo rất xuất chúng. Nhìn kỹ cơ thể còn có múi như ẩn như hiện ở dưới lớp áo.
Kỷ Ngôn Thiên phải cam chịu đi xin số điện thoại.
“Này, cho xin số điện thoại.”
Đúng là phong cách Kỷ Ngôn Thiên, không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-da-tu-lau/2842446/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.