Tô Nghê trở tay không kịp bị đè dưới thân, phản ứng đầu tiên chính là nhìn cửa phòng ngủ.
Đang mở.
Cô nhanh chóng đẩy Dịch Trạch Viễn: "Anh tránh ra, lỡ có người vào thì sao?"
Dịch Trạch Viễn giữ đôi tay cô càng chặt: "Không tránh."
Anh kéo chăn che hai người, chỉ lộ ra cái đầu: "Ai tới cũng không tránh."
Tô Nghê thoát không được, đành phải vừa đe dọa vừa dụ dỗ: "Có phải anh muốn bị đánh không?"
"Đúng vậy."
"..."
Vì chơi lưu manh, uy hiếp bị đánh cũng không dùng được.
Dịch Trạch Viễn làm bộ phải hôn. Tô Nghê vội vàng dùng ngón trỏ ấn lên ngực anh: "Dịch Trạch Viễn, anh dám."
"Anh dám."
"???"
"Em để anh hôn một cái."
"Không cho."
"Không cho vậy thì anh sẽ chờ tới khi em đồng ý."
"..."
"Nếu không thì để anh hôn trước rồi nói tiếp."
Tô Nghê phát hiện người đàn ông này uống rượu vào lá gan càng lớn hơn.
Cô dùng sức giãy giụa một phen, không nghĩ tới Dịch Trạch Viễn đúng là mạnh mẽ, giữ chặt cô đến gắt gao.
Tuy rằng toàn thân cô đều ấm áp khi được anh ôm vào lòng, nhưng dù sao họ đang ở nhà của anh, cửa phòng ngủ vẫn mở, nếu đột nhiên có người bước vào rồi thấy được thì quá xấu hổ.
"Được được." Tô Nghê nuốt lời muốn mắng vào bụng, thỏa hiệp nói: "Đến đây đi, nhanh lên."
Dịch Trạch Viễn cảm thấy đã chịu vũ nhục: "Em có ý gì."
Anh hơi nâng nửa người trên, chọc chọc cơ bụng của mình: "Bộ dáng này của anh giống như rất nhanh?"
Tô Nghê tức đến bật cười, cho anh một cú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-dang-ve-hung-du-cua-em/1800732/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.