Từ trong đám người đỡ Dịch Trạch Viễn say khướt đi đến bãi đỗ xe, Tô Nghê gian nan hơn nửa giờ.
Chiếc Porsche màu bạc dễ dàng nhìn thấy trong bãi xe. Tô Nghê thất tha thất thểu đỡ anh, vừa tìm chìa khóa xe trên người anh.
Dịch Trạch Viễn mơ màng cảm thấy người đối diện đang giở trò, hí mắt nhìn thấy là một người phụ nữ.
Lập tức đẩy tay ra: "Cút."
Anh tận lực ổn định bước chân, vừa đi vừa lẩm bẩm tự nói: "Lão tử không thích hoa hồng nhỏ, đừng CMN tới làm phiền tôi."
Tô Nghê vừa bực mình vừa buồn cười. Cô vội đuổi theo, đi đến bên cạnh đỡ lấy anh.
Dừng một chút, nhỏ giọng hỏi: "Không thích hoa hồng nhỏ vậy anh thích ai."
Dịch Trạch Viễn nghiêng đầu, nhìn chằm chằm cô hai giây —— "Liên quan đếch gì tới cô."
"..."
Thật có bản lĩnh, lúc trước đúng là không nhìn ra anh cũng có lúc xấu tính.
Tô Nghê một phen túm chặt cổ tay của anh. "Tới, anh lặp lại lần nữa,——"
"Lão tử thích tiểu dạ xoa."
Dịch Trạch Viễn xiêu xiêu vẹo vẹo đứng không vững, trong miệng lầm bầm lầu bầu: "Cũng không biết cô ấy đã chạy đi đâu."
Tô Nghê sửng sốt, trái tim bị những lời khi say rượu của anh làm cho mềm nhũn.
Nói không nên lời là tư vị gì, chỉ là thật lâu sau trong mắt cô lặng lẽ hiện lên một tầng hơi nước, rõ ràng có thiên ngôn vạn ngữ nhưng lại mắc kẹt ở trong cổ họng.
Thấy cô thất thần Dịch Trạch Viễn đẩy tay cô ra, biểu tình mất mát:
"Tôi nói cái này với cô làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-dang-ve-hung-du-cua-em/1800731/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.