Đây là một cao thủ tuyệt đỉnh, hơn nữa cho tới nay, hoàng thượng tín nhiệm nhất chính là lão thái giám này.
Trên đời này bất luận kẻ nào cũng có thể hại hắn, nhưng duy chỉ có lão thái giám sẽ không hại hắn. Cho nên, hoàng thượng nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Đao sắc đâm thẳng vào trái tim, trên đao dường như còn bôi độc. Cho nên hoàng thượng rất nhanh đã mất đi tri giác, ầm một tiếng ngã trên mặt đất.
Lúc này, lão thái giám khẽ cười một tiếng, thanh âm đó đã thay đổi thành rất trẻ trung.
Tiếp đó, lão thái giám giơ tay lên cổ gãi vài cái, dường như cổ rất khó chịu. Sau đó vẻ mặt ung dung lấy từ trên người ra một bình thuốc nhỏ đổ lên thi thể hoàng đế.
Trong khoảnh khắc, thi thể hoàng thượng đã hóa thành một vũng nước. Hơn nữa, vô sắc vô vị, giống như là một chén nước vẩy lên mặt đất.
Tiếp theo, lão thái giám cởi hết quần áo trên người xuống, lại kéo trên mặt một cái, kéo ra một tấm mặt nạ da người, lộ ra một khuôn mặt trung niên uy nghiêm.
Nếu như có người khác ở đây, nhất định sẽ liếc mắt liền nhận ra người này... Lại là quan lớn nhất phẩm đương triều, Lưu Đạt Khai!
Còn hắn, chính là cha ruột Lưu Hạ!
Chuyện này quả thực làm người ta phải chấn kinh.
Bởi vì mỗi ngày Lưu Đạt Khai đều thượng triều, bãi triều, bình thường cũng không hoạt động nhiều. Ai cũng không ngờ hắn lại có thể thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866320/chuong-2460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.