- Không phải, vẫn có cách.
Tiêu Cường rất tỉnh táo, chỉ số thông minh tương đối cao, rất nhanh đã nói:
- Phái người âm thầm truyền tin cho Sở Mặc.
- Cái này...
Thẩm Tuấn ít nhiều có chút do dự.
Bởi vì ở sâu trong nội tâm, thật ra hắn cũng không muốn làm Sở Mặc có kết quả tốt. Hầu như không có ai biết, đối với cửu công chúa Hạ Trăn Trăn, hắn cũng rất yêu thích.
- Chớ do dự, còn do dự nữa, ngay cả người nhà chúng ta cũng sẽ bị liên lụy.
Tiêu Cường nói.
- Được.
Rốt cục Thẩm Tuấn cũng gật đầu. Bởi vì hắn hiểu được, một khi Sở Mặc gặp chuyện không may, xui xẻo... tuyệt đối không chỉ có Lưu Hạ. Nếu như Lưu Hạ là thủ phạm chính, mấy người họ... đều là tòng phạm!
Chuyện này là cái quái gì vậy, quả thực điên rồi!
Sở phủ.
Sở Mặc yên lặng ngồi đó đọc sách, bất chợt, một mũi tên bắn lén bắn thẳng từ cửa sổ vào, bắn lên cây cột bên mặt hắn. Sức mạnh của mũi tên cực lớn, cắm phập một phần ba vào trong cây cột.
Một mũi tên này nếu như bắn vào mi tâm của hắn thì chỉ e hắn cũng mất mạng. Cho nên Sở Mặc lại càng hoảng hơn, hít sâu một hơi. Lúc này phía sân ngoài truyền tới tiếng hò hét và tiếng Y Duệ Phiêu Vũ hét lên.
Tiếp theo có cao thủ trong phủ đuổi theo, đồng thời, có quản gia ở bên ngoài lo lắng hỏi:
- Thiếu gia, ngài không sao chứ?
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866319/chuong-2459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.