Bên hoàng tộc đương nhiên là lòng quân vui vẻ!
Sở lão mắt lạnh nhìn một ông già khác, từ tốn nói:
- Đừng chỉ nhìn suông, tự xưng bản thân là cự phách tổ cảnh mạnhmẽ vô song, thì lên đi!
Nói xong, thần thức của y khóa chặt đối phương. Với tu sĩ đỉnh cấp mà nói, hành vi này đã xem như sự khiêu khích nghiêm trọng.
Nếu không chiến đấu, thì là quá hèn rồi!
Cho nên lão già này cũng chỉ có thể cười lạnh một tiếng, vọt ra.
Nữ đế Phiêu Linh bên kia cũng dùng đôi con ngươi tuyệt đẹp hướng tới người trung niên, không nói hai lời, lập tức ra tay! Bất cứ tu sĩ nào đã tu luyện tới cảnh giới này, lòng tin vào sự vô địch của bản thân đều không phải chỉ mạnh ở mức bình thường.
Loại tu sĩ bị nhiều trắc trở rất lâu sau mới có thể cởi bỏ gông cùm sau đó mới bước chân vào tổ cảnh như Nữ đế Phiêu Linh, sự tự tin từ sâu nội tâm lại càng hơn xa những người vẫn xuôi gió xuôi nước.
Đến lúc này, ba đôi chiến đấu lập tức triển khai!
Những cự phách tổ cảnh còn lại bên hoàng tộc cũng không di chuyển. Hàn Tiếu cũng đứng đó không nhúc nhích, nhưng thần sắc của y ít nhiều có chút ngưng trọng, tuy nhiên, vẫn tỏ ra vẻ ta đã có dự tĩnh sẵn. Dường như y còn chuẩn bị một quân bài chưa lật.
Mặc dù Sở Sở rất muốn tới hung hăng dẫm Hàn Tiếu dưới chân, nhưng nàng biết bản thân không phải đối thủ của Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866142/chuong-2282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.