Một ông già mặc áo xanh khác cười nói:
- Bên La Thiên Tiên Vực này vẫn luôn rung chuyển không yên, những cự phách trước chắc đều chết hết trong chiến trường viễn cổ rồi chứ gì? Số còn lại vì vài việc cố quá nên cũng đã chết hết. Cho nên, cửu điện hạ, ngài nên giúp loại mới bước chân vào tổ cảnh như Sở Sở cô nương giải quyết bớt chút kích động và hưng phấn quá đà mới được. Nàng cảm thấy nàng là kẻ mạnh tuyệt thế rồi thì chúng ta không dễ làm gì được ấy mà.
Khóe miệng Hàn Tiếu cong lên, nói:
- Là ta sơ suất, nhưng mà, thành ý của ta đã bày tỏ hết cho nàng rồi, nàng lại không chịu nghe, như vậy… ta cũng không muốn nói thêmgì nữa. Chúng ta có ý tốt tới viếng thăm, người ta lại một bộ như phòng cướp. Xem ra, chỉ có đánh một trận mới có thể khiến các ngươi tuyệt vọng rồi.
Lúc này, phía hoàng thành, vợ chồng Cơ Thanh Vũ cùng Sở Thiên Cơ, Tử Đạo, Lưu Vân Phong, cùng Khương Thải Nguyệt đều chạy tới.
Sau khi tới nơi, Khương Thải Nguyệt nhìn Sở Sở nói:
- Muội muội đừng sợ, Đằng gia gia cùng lão tổ tông nhà ta sắp tới rồi!
Đang nói chuyện, từ chân trời phía xa lại có hai luồng dao động nhànnhạt truyền tới. Tiếp theo, hai bóng người cùng nhau xuất hiện.
Chính là lão tổ Khương gia cùng cây dây leo già nọ.
Riêng cự phách tổ cảnh, phía hoàng tộc đã có sáu!
Tuy cây dây leo là từ tổ cảnh hạ cấp xuống, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866141/chuong-2281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.