Tử Đạo thì thào:
- Nếu Sở Mặc mà ở đây… thì sẽ thế nào?
Khương Thải Nguyệt cười khổ nói:
- Dù hắn ở đây thì cũng khó cứu vãn chứ?
Lưu Vân Phong nói:
- Nhất định có thể! Đáng tiếc…Giao lưu giữa ba người dùng thần niệm, rất nhanh.
Lúc này, thời gian và không gian trên trời cao bỗng như bị đọng lại vậy.
Điều này khiến những người bên dưới cùng kinh ngạc.
Bởi vì theo cấp bậc như tổ cảnh, chiến đấu như vậy nên kết thúc rồi mới đúng. Chính cự phách tổ cảnh, giết ba tổ cảnh… có mạnh hơn nữa cũng không làm gì được với sự đối lập khác xa này.
Nhìn sang bên kia, ông tổ họ Khương, lão Đằng, Sở Sở… còn đangxông về hướng Ma Quân, nhưng như là bị đông lại trong không trung vậy.
Tên Hàn Tiếu kia thì dường như đang muốn lao tới chỗ lão Đằng, bởi vì y là người yếu nhất bên đó.
- Vô sỉ!
Trong lòng rất nhiều người đều sinh ra ý niệm như vậy. Nhưng họ lập tức thấy kinh hãi không hiểu: Vì sao nhiều cự phách tổ cảnh như vậy đều như đang bị đông trong không gian thế? Vì sao họ lại chẳng bị ảnh hưởng chút nào? Xảy ra chuyện gì rồi?
Tất cả mọi người đều cảm thấy khó tin, không sao hiểu nổi hiện tượng như vậy.
Rõ ràng là một đám cự phách tổ cảnh đang chiến đấu kịch liệt, quả là sắp đánh nát cả vòm trời này rồi. Nếu không phải chỗ hoàng thành có một trận pháp, sợ là cả hoàng thành đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866143/chuong-2283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.